"Alex?"
Crocodile lắc lắc đầu, hắn ta khinh miệt mà nhìn thoáng qua Nami đang kích động ở trong lồng giam:
"Đó là ai vậy?"
"Cậu ta đã bị ngươi đánh bại."
"Ha ha ha ha ha ha."
Lời nói của Nami chỉ vừa mới ra khỏi miệng, liền đã bị Crocodile cười lạnh đánh gãy:
"Chắc là một tên vô danh tiểu tốt nào đó, bị ta tùy tiện giết chết rồi."
"Ngươi nói cái gì!"
"Khốn kiếp."
"Keng!"
Đối mặt với các thành viên của băng Mũ Rơm đang tức giận đùng đùng, Crocodile lại biểu hiện ra vô cùng bình tĩnh, hắn lấy tay búng búng điếu xì gà vài cái, nói:
"Ta thực sự chỉ là đang nói ra sự thật mà thôi."
Trong ánh mắt của Crocodile để lộ ra tư thái cao cao tại thượng, lạnh nhạt nói tiếp:
"Chẳng lẽ, mỗi ngày ngươi lỡ tay lỡ chân đạp chết bao nhiêu con côn trùng, ngươi còn phải nhớ rõ hay sao?"
Bỗng nhiên, Luffy bổ nhào đến vách của chiếc lồng sắt, cậu ta nổi giận gầm lên một tiếng:
"Tên khốn kiếp Crocodile. Ta muốn đánh bay ngươi... ngươi... ngươi..."
Nami thêm một lần nữa kéo thân hình đã mềm như sợi mì tôm của Luffy lùi lại phía sau, miệng không ngừng oán trách:
"Này này này, tớ đã bảo cậu rằng đừng có đụng vào cái lồng sắt rồi mà."
Crocodile nhìn thấy cái cảnh này, trong lòng hắn ta chỉ là cười lạnh một tiếng:
"Liền cái này? Một tên ngu ngốc như vậy, thế mà lại có thể xử lý vô số nhân viên của tổ chức Baroque Works do mình phái ra, thế mà lại có thể một đường giết đến nơi này. Không ngờ, chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-nang-luc-gia-tai-thoi-dai-vua-hai-tac/1840386/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.