Bác sĩ Kureha từ phía sau lưng của Alex đi lên, nhìn về phía Chopper, nói:
"Này Chopper, sao còn đứng ở đó làm gì đấy? Mau đi qua phòng bên cạnh sơ cứu cho hai cái người kia đi!"
Chopper gãi gãi cái đầu, đồng ý một tiếng:
"Vâng thưa bác sĩ!"
Chopper nhanh chân rời khỏi nơi này, hướng về phía căn phòng kế cận mà tới.
Vivi nhìn về phía người vừa mới đến, đây là một người phụ nữ có thân hình mảnh mai, người này mặc một chiếc áo cộc tay màu tím để hở rốn và quần cạp trễ màu tím, cô ấy đeo một cặp kính râm nhỏ.
Nếu như chỉ nhìn vào cách ăn mặc và cơ thể thon gọn thì người này trông không khác gì là một cô gái trẻ, nhưng khuôn mặt già nua đã phá hủy đi tất cả.
Bác sĩ Kureha đi vào bên cạnh Vivi, dùng tay kiểm tra cơ thể của cô ấy một chút, sau đó mở miệng nói:
"Vận khí của cô thật sự là rất tốt đấy. Nếu như cô được đưa đến đây trễ hai ngày, thì hiện tại đã mất mạng rồi!"
Vivi nghe xong, trên mặt không tự chủ được, xuất hiện từng giọt từng giọt mồ hôi lạnh trượt xuống:
"Tôi thật sự là cảm ơn bác sĩ!"
Bác sĩ Kureha xua tay, tùy ý nói:
"Cũng không cần phải cảm ơn ta. Chopper mới là người cứu ngươi!"
Vivi ngạc nhiên:
"Chopper? Là con chồn mũi xanh lúc nãy sao? Không ngờ là nó ngoài việc biết nói chuyện, còn có thể chữa bệnh nữa!"
Alex lúc này lên tiếng, cậu ta cười nói:
"Chopper không phải là chồn. Cậu ta là một con tuần lộc, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-nang-luc-gia-tai-thoi-dai-vua-hai-tac/1840368/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.