Lâm Dật bất đắc dĩ đành phải gọi điện cho quyền viện trưởng của viện điều dưỡng. “Xin chào Lâm thiếu gia”. Điện thoại bắt máy thì liền nghe thấy giọng nói kích động của Lục Thiêm Mẫn. “Viện trưởng Lục! Hai ngày này nếu chủ nhiệm Diêm không có việc gì gấp thì bảo ông ấy chuẩn bị một ca phẫu thuật cắt sỏi mật nha”. Lâm Dật nói. “Sỏi mật? Là cậu bị ạ…” “Không phải, một người họ hàng của tôi, có lẽ hai ngày này sẽ đến, nhờ viện trưởng Lục sắp xếp một chút”. Lâm Dật nói thẳng luôn. “Họ hàng của cậu ạ? Vâng, vậy giờ tôi sẽ đi sắp xếp phòng khách quý, đồng thời chuẩn bị cho cô ấy đội ngũ phẫu thuật tốt nhất, xin cậu cứ yên tâm”. Lục Thiêm Mẫn đáp. “Không cần đâu, phòng bệnh bình thường nhất là được. Cứ coi như bệnh nhân bình thường đi, sau đó đừng nói đến chuyện tôi có liên quan gì đến bệnh viện nhé, cứ như vậy trước đã”. Lâm Dật cúp điện thoại thì nhìn thấy Mộ Dung Hiểu Nhung ghé sát đầu nhìn mình, hỏi: “Có phải là anh quên gì rồi không?” “Tôi biết rồi, đợi tôi vào nói với họ một tiếng đã, sau đó sẽ trực tiếp dẫn cô đi”. Lâm Dật tức giận nói, sau đó xoay người quay vào biệt thự. “Lâm Dật, chuyện đó hỏi thế nào rồi, không phải lại có vấn đề gì nên không sắp xếp được phẫu thuật chứ?” Vừa vào cửa thì giọng nói lạnh lùng của Ngũ Huệ Mẫn vang lên. “Đã sắp xếp xong rồi, mọi người định khi nào đến đó?” Lâm Dật khẽ nói. “Nhanh vậy á?” Ánh mắt của Lâm Huệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-dai-gia-trong-truong-hoc/1749674/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.