Chương trước
Chương sau
Đối mặt với câu hỏi của Thân Lương Tín, vẻ mặt Lợi Ni bỗng dưng trở nên khó coi. Đồng thời cô ta đem mọi trách nhiệm đổ hết lên đầu Lăng Tiêu Tiêu. Con nhỏ Lăng Tiêu Tiêu đó đã đắc tội với người của tập đoàn Vinh Nghiệp, vừa rồi không phải vì nghĩ đến danh dự, thì Lợi Ni đã trực tiếp sa thải cô ấy, đuổi cô ấy ra khỏi tòa nhà Bách Hoa rồi. Nếu không để cô ấy đợi ở cửa, thì cần gì phải đến nửa tiếng chứ? Bây giờ bản thân cô ta rơi vào hoàn cảnh này, thì trách nhiệm hoàn toàn thuộc về Lâm Tiêu Tiêu. Bây giờ Lợi Ni càng cảm thấy may mắn vì cô ta không để Lăng Tiêu Tiêu tiếp tục ở lại công ty, nếu không, không biết cô ấy còn chơi cô ta thêm một hố nào nữa. Thế nên Lợi Ni đảo mắt liên tục rồi nói: "Thật ra tôi không có thời gian đọc bản báo cáo, nhưng có người đã nhận bản báo cáo này rồi làm hỏng nó." “Báo cáo bị hỏng rồi sao?” Thân Lương Tín nhíu mày lại. "Đúng vậy, có người đã làm hỏng báo cáo rồi!" Ánh mắt lẫm liệt của Lợi Ni liếc qua nét mặt của những người ở đây, nhìn nhiều người xuất hiện vẻ kinh ngạc, cô ta rất hài lòng với hiệu quả này, cô ta nói với giọng lạnh lùng: "Thật ra tôi đã điều tra qua việc này, nhưng tôi không muốn đưa ra thông báo quá sớm trước khi có bằng chứng kết luận rõ ràng. Trước tiên, việc này sẽ không chỉ ảnh hưởng đến hình ảnh của tập đoàn Lâm Khê chúng tôi. Chí ít thì tôi cảm thấy trong thời điểm như ngày hôm nay, thì không thích hợp nói về chủ đề này." "Cô có thể tiếp tục." Thân Lương Tín vừa nói, vừa liếc qua cảm xúc trên mặt Lâm Dật. “Được, nếu sếp muốn tôi nói, thì bây giờ tôi sẽ nói hết." Trong lòng Lợi Ni vô cùng phấn khích, cô ta biết rằng chiến lược của mình đã phát huy tác dụng, thế nên càng giả bộ chính nghĩa nói: "Sau khi báo cáo ngân sách cho dự án mới được gửi đến phòng tài chính, thì tôi đã lập tức giao cho nhân viên cấp dưới, bảo cô ấy phải nắm rõ nội dung báo cáo trong khoảng thời gian ngắn nhất, để tiện cho việc bất cứ lúc nào cấp trên cần, đều có thể tiến hành báo cáo nhanh nhất” “Hơn nữa mặc dù bộn bề công việc, nhưng tôi cũng biết tầm quan trọng của dự án mới này, cho nên ngay sau khi làm xong việc, tôi lập tức tìm nhân viên đó để xem xét bản báo cáo, định trước khi bữa tiệc bắt đầu, phải học thuộc nội dung trong bản báo cáo này, để tiến hành công việc càng sớm càng tốt." "Điều mà tôi không ngờ tới là trước khi tan làm, khi tôi muốn làm tiếp công việc cô ấy đang làm dở, để cô ấy về nhà sớm nghỉ ngơi, thì cô ấy lại nói với tôi rằng cô ấy không cầm báo cáo, còn nói tôi vốn không đưa cho cô ấy. Cô ấy thậm chí còn không biết dự án mới là gì. Nhưng đây là thông báo quan trọng trong buổi họp chiều hôm đó, làm sao cô ấy không biết được chứ?" "Tôi vốn nghĩ cô ấy là người mới, cũng là ngày đầu tiên đi làm, ham chơi nên quên mất nhiệm vụ công việc, nên mới bịa ra lời nói dối để trốn tránh trách nhiệm, nhưng tôi đã hết lòng thuyết phục cô ấy, rằng tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm, chỉ cần cô ấy có thể đưa báo cáo cho tôi, đừng làm trễ nải công việc, tôi sẽ không trách móc cô ấy, nhưng mọi người đoán xem cô ấy đã nói gì?” Nói đến đây, Lợi Ni cố ý dừng lại một lúc, cô ta chú ý đến những thay đổi trong từng biểu cảm của mọi người ở đây. “Cô ấy nói gì?” Lý Huy không nhịn được hỏi trước. "Ha ha, không ngờ cô ấy nói, cô ấy không cầm báo cáo. Nếu tôi còn dám tìm cô ấy đòi báo cáo, cô ấy sẽ trực tiếp yêu cầu người quen của mình đuổi tôi ra khỏi tập đoàn." "Tôi không biết người thân của cô ấy rốt cuộc giữ chức vụ gì trong tập đoàn này, nhưng vì tôi là trưởng phòng tài chính, cho nên trách nhiệm của tôi là tránh mọi rủi ro thấp nhất có thể xảy ra cho tập đoàn, nên tôi sẽ nhận trách nhiệm. Vì thế tôi mới cầm thiệp mời khách mời VIP này, chuẩn bị báo cáo tình hình hiện tại riêng với sếp tổng Lý, đợi sau khi sếp ấy hiểu rõ tình hình, thì mới đưa ra quyết định tiếp theo.” Những lời nói của Lợi Ni rất chính đáng, hơn nữa căn bản cô ta không cần lo lắng sau khi trở về, người trong bộ phận tài chính sẽ bán đứng cô ta. Sự im lặng bao trùm trong căn phòng. Thân Lương Tín quay sang Lý Huy: "Lý tổng, anh nghĩ gì về chuyện này?" “Người mà cô đang nói đến là ai vậy?” Lý Huy hỏi. "Lăng Tiêu Tiêu." Lợi Ni đắc thắng nói: "Cô ấy là nhân viên mới của tập đoàn chúng ta, vốn dĩ không tuân theo quy chế tuyển dụng của công ty. Có thể thấy, người quen trong lời cô ấy cũng không phải là vô căn cứ." Rầm! Lý Huy suýt chút nữa muốn lật đổ bàn, rồi bưng bát súp trước mặt đổ lên đầu Lợi Ni. Nói vớ vẩn gì thế, chả lẽ ông ấy còn không biết Lăng Tiêu Tiêu dựa vào quan hệ cấp trên mà vào được công ty hay sao? Ông ấy còn đích thân gọi điện cho bộ phận nhân sự, sắp xếp cho LăngTiêu Tiêu vào bộ phận tài chính của cô ta. Tuy nhiên trước mặt nhiều người như vậy, đặc biệt là khi Lâm Dật còn ở đó, ông ấy chắc chắn không thể nói ra những lời này. Nhưng mà trong lòng Lý Huy cũng bắt đầu dao động, người mà Lâm thiếu gia sắp xếp vào công ty liệu có phải cái loại đỏng đảnh như Lợi Ni đã nói hay không, nếu đúng là như vậy, đương nhiên chuyện này không thể điều tra tiếp được rồi, nhưng việc tăng chức, bổ nhiệm trong tương lai vẫn phải chú ý hơn. Dù sao nếu tập đoàn thật sự gặp phải chuyện rắc rối vì cô ấy, thì loại cậu ấm như Lâm Dật chắc chắn sẽ chỉ quan tâm tới chuyện làm ăn của trong nhà, mà không đặt chuyện riêng của bản thân lên đầu. Sau khi cân nhắc thiệt hơn, Lý Huy suy nghĩ một lúc rồi nói, "Có bằng chứng gì về những gì cô vừa nói hay không?" Lợi Ni gật đầu: "Buổi chiều sau khi tôi tan họp, tôi đã giao báo cáo cho Lăng Tiêu Tiêu trước mặt tất cả các nhân viên trong bộ phận tài chính, bọn họ có thể làm chứng cho tôi." “Nói như vậy, chuyện này không liên quan gì đến cô sao?” Thân Lương Tín cười nhẹ. "Đương nhiên có liên quan đến tôi. Với tư cách là trưởng phòng tài chính, nhân viên cấp dưới của tôi đã phạm phải sai lầm,thì là do tôi không quản lý tốt. Tôi yêu cầu sếp tổng Lý vẫn truy cứu trách nhiệm của tôi. Tôi sẵn sàng trừ hai tháng tiền thưởng của mình coi như là hình phạt!" Lợi Ni nói, dù sao tiền thưởng hàng tháng đều do người của cô ta lập báo cáo, cô ta cũng không bỏ ra công sức gì, chỉ cần có thể thể hiện đạo đức tốt trước mặt những vị lãnh đạo này, thì sau này cũng lợi nhiều hơn hại. “Được, tôi có thể sẽ làm như thế.” Lý Huy gật đầu. Có thể sao? Thân Lương Tín mỉm cười, quay đầu lại nhìn Lý Huy hỏi: "Vậy thì Lý tổng định xử lý chuyện này như thế nào?" Lý Huy suy nghĩ một lúc rồi nói: "Vậy thì làm như thế này đi? Lăng Tiêu Tiêu là nhân viên mới của tập đoàn chúng ta Có thể cô ấy vẫn chưa quen với một số quy tắc, cũng như nhiều khía cạnh trong môi trường làm việc của tập đoàn. Tuổi còn trẻ nên mắc lỗi là việc không thể tránh khỏi. Vậy thì trước tiên chuyển cô ấy từ bộ phận tài chính sang làm việc trong ban thư ký của tôi. Ở đó cũng không có nhiều việc, hơn nữa có gì không biết, tôi có thể đích thân chỉ dạy cô ấy, để cô ấy có thể hạn chế những sai lầm sẽ mắc phải.” "Được... cách này cũng được." Thân Lương Tín gật đầu, sau đó nhìn về phía Thành Binh: "Thành tổng cảm thấy thế nào?" Thành Binh mỉm cười nói: "Văn phòng thư ký là nơi phục vụ mọi người. Tôi thấy cứ chuyển cô ấy đến bộ phận bất động sản của chúng tôi. Đúng lúc bên chúng tôi cũng thiếu người giám sát tài chính. Tôi lại lười tuyển thêm, cứ để cô ấy trực tiếp đến đó làm việc đi." Bộ phận bất động sản sao? Đôi mắt Lợi Ni đột nhiên sáng lên. Mặc dù cô ta không biết Thành tổng này ở công ty nào, nhưng ở Nam Đô, ngoài hai tập đoàn lớn là Lâm Khê và Vinh Nghiệp, không có công ty nào khác có thể lọt vào mắt xanh của Lợi Ni, huống chi bộ phận bất động sản này vừa nghe đã thấy không phải công ty chuyên nghiệp gì, càng không thể so sánh với tập đoàn Lâm Khê được. Vì vậy cô ta vội vàng nói: "Được, tôi cũng nghĩ bộ phận bất động sản thích hợp với Lăng Tiêu Tiêu hơn, hơn nữa không phải bộ phận bất động sản cũng nên có một kế toán sao? Nghề này quá phù hợp với cô ấy rồi, giống như được sắp đặt sẵn vì cô ấy vậy. Với sinh viên tốt nghiệp từ trường đại học hạng ba như cô ấy, có thể tìm được một công việc như thế thì thật sự đã rất tốt rồi, cũng không đến lượt cô ấy lựa chọn, Thành tổng tôi nói không sai chứ? " Thành Binh mỉm cười gật đầu nói: "Cô nói rất đúng. Tuyển dụng được Lăng Tiêu Tiêu vào bộ phận bất động sản của chúng tôi, sẽ là niềm vinh dự lớn nhất cho tất cả các đồng nghiệp trong bộ phận bất động sản của chúng tôi." “Đúng vậy, tôi cũng rất mong Lăng Tiêu Tiêu có thể làm việc trong bộ phận bất động sản của chúng tôi.” Vương Hạo cũng gật đầu đồng ý. Thân Lương Tín cười sảng khoái nói: “Nếu hai vị phó chủ tịch bộ phận bất động sản đã đồng ý như vậy, thì tôi cũng không còn gì để nói, Lý tổng, xem ra lần này ông không tránh khỏi việc bị cướp Lăng Tiêu Tiêu đi mất rồi, Lăng Tiêu Tiêu sẽ đến bộ phận của chúng tôi làm việc." Lý Huy hoàn toàn ngơ ngác. Ông ấy nghĩ đơn giản rằng, công việc thư ký rất nhàn rỗi, lại thuộc phạm vị quản lý của ông ta. Không nói tới việc có nhiều cơ hội phát triển, nhưng ít nhất Lăng Tiêu Tiêu cũng có thể tránh bị những người như Lợi Ni bắt nạt, hơn nữa nếu có mắc lỗi lần nữa, ông ta cũng có thể nhanh chóng kiểm soát, tránh để sự việc ngày càng lan rộng, phát triển theo chiều hướng xấu hơn. Còn quyết định như thế nào thì còn tùy thuộc vào ý kiến của mấy sếp trong bộ phận bất động sản Hạ gia, lần này giống như ông làm việc không tốt, nên bọn họ muốn giải quyết triệt để vậy... "Nhưng mà không biết nhân phẩm Lăng Tiêu Tiêu có thật sự tệ hại như lời Lợi tổng đây nói hay không, vì che đậy sai phạm trong công việc, đã tiêu hủy báo cáo tài chính của dự án quan trọng lần này, nếu thế chúng ta vẫn nên giải quyết mọi chuyện rõ ràng tại đây." Thân Lương Tín ngẩng đầu lên rồi cười nói.-----------------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.