Không quan tâm tới tiếng gọi với theo của đám bạn cùng phòng, Lâm Dật bước vào thang máy rời khỏi Hoàng Gia Vĩnh Lợi. Mấy chục vạn không là gì với Lâm Dật. Hơn nữa cậu cũng còn thẻ VIP nữa. Bọn họ còn chưa tiêu hết năm mươi nghìn. Cậu còn định đợi sau khi kết thúc buổi họp, sẽ tặng cho mỗi bạn học một món quà nhỏ. Quà gì thì cậu vẫn chưa nghĩ ra, nhưng chắc chắn phải là quà vừa giá trị vừa ý nghĩa, quà này coi như để cảm ơn bọn họ đã không chê cậu bị đuổi học, hơn nữa vẫn đối xử với cậu như bạn học, cùng nhau tham gia buổi họp lớp. Nhưng chỉ sau vài phút thôi. Cậu lại trở thành tên rác rưởi cặn bã trong miệng những người này. Một học sinh cá biệt khiến cả lớp mất mặt. Lâm Dật vốn nghĩ chỉ có An Hinh mới nói những lời như thế. Nhưng cậu không ngờ đám bạn học này khi đối mặt với vấn đề chưa rõ thật giả, lại lập tức trở mặt ngay được. Bây giờ Lâm Dật không muốn ở lại đây thêm một phút giây nào nữa, cậu lập tức rời khỏi Hoàng Gia Vĩnh Lợi, đứng ở ven đường bắt xe ra về. Còn chưa tới hai phút, cậu đã nhìn thấy một chiếc taxi màu đỏ dừng trước mặt. Vị khách kia trả tiền xe xong, Lâm Dật mới phát hiện ra cô ấy là Lăng Tiêu Tiêu. Có thể thấy Lăng Tiêu Tiêu đã cố ý ăn mặc chải chuốt vô cùng tỉ mỉ. Kiểu tóc đáng yêu cột hai bên, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng, mặc đồng phục JK màu xám, đôi tất màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-dai-gia-trong-truong-hoc/1749626/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.