Lúc này, Trương Hoành vừa cúp điện thoại mà chú Lưu gọi đến. Ông ấy không có thời gian suy nghĩ là sao thiếu gia của Hà gia lại họ Lâm. Ông chỉ biết, thiếu gia của Hà gia học ở trường của mình mà ông lại không hề hay biết. “Thẩm thiếu gia cũng khiêm tốn quá, cũng không biết đang học ở lớp nào khoa nào, sao sắp tốt nghiệp rồi mới tìm đến mình. Sớm thông báo một tiếng thì có phải là dễ bề chuẩn bị không…” Trương Hoành vừa cầm điện thoại lên định thông báo cho văn phòng hủy cuộc họp buổi chiều thì không ngờ Lâm Dật lại đến nhanh như vậy. Ông sửa sang lại quần áo rồi nhanh chóng rời khỏi bàn làm việc, đứng ở trước cửa hít sâu một hơi rồi mới giơ tay đẩy cửa ra. Lúc này, Lăng Tiêu Tiêu vốn đang định khuyên Lâm Dật không nên vô lễ với hiệu trưởng như vậy, trước tiên cũng nên chào hiệu trưởng một câu rồi nói mình học ở lớp nào, khoa nào, như vậy mới để lại ấn tượng tốt cho hiệu trưởng. Nhưng cửa vừa mở ra thì cô lại ngậm chặt miệng không nói nên lời. “Em chính là Lâm Dật?” Trương Hoành với vẻ mặt tươi cười hỏi thiếu niên trước mặt mình. “Em chào thầy ạ”. Lâm Dật vẫn chưa mở miệng thì Lăng Tiêu Tiêu đã cung kính chào hỏi. Theo như Lăng Tiêu Tiêu thấy, ban nãy Lâm Dật không gõ cửa, gặp thầy hiệu trưởng mà không chủ động chào thì cũng là không lễ phép rồi. Trò kính trọng thầy là điều hiển nhiên, huống hồ mình còn đang có chuyện muốn nhờ cậy. “Em là Lăng Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-dai-gia-trong-truong-hoc/1749621/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.