Lâm Dật nghe thấy giọng nói này, nhưng cậu vẫn chưa nhận ra là ai.Sở An Nhiên nắm lấy tay cậu, bàn tay cô bỗng nhiên run rẩy."Sao bọn họ lại tới đây?"Lâm Dật quay đầu lại, cậu nhìn thấy Quách Tường và mấy cậu ấm mà cậu chưa gặp bao giờ, bọn họ đang ngồi ở hai hàng cuối trong phòng hòa nhạc.Trong số đó còn có một cô gái trước kia từng là bạn thân của Sở An Nhiên, Khưu Linh.So với lần trước, lần này Khưu Linh trông có vẻ gọn gàng sáng sủa hơn.Trên tai, cổ và tay của cô ta đều đeo trang sức đính kim cương lóng lánh, ánh mắt cô ta tràn ngập vẻ kiêu ngạo, cô ta tỏ vẻ khinh thường nhìn Lâm Dật và Sở An Nhiên."Đúng là oan gia ngõ hẹp. Không ngờ lại gặp phải đám người này ở đây." Lâm Dật nhỏ giọng nói thầm.Hơn nữa cậu có thể nhận ra đám cậu ấm kia đều coi Quách Tường là trung tâm.Khi bọn họ nhìn về phía Lâm Dật và Sở An Nhiên, ánh mắt lộ rõ vẻ coi thường.Hơn nữa Khưu Linh còn nói gì đó với bọn họ, khiến bọn họ cười không ngừng.Nhưng phẩm chất của đám cậu ấm này cũng không tệ lắm, cũng biết cư xử phù hợp với từng nơi.Khi thấy ngày càng có nhiều người bước vào phòng hòa nhạc, thì bọn họ cũng không tiếp tục chế giễu Lâm Dật nữa. Nhưng ánh mắt của Quách Tường càng lúc càng độc ác."Sao bọn họ lại có mặt ở đây? Buổi hòa nhạc hôm nay không phải do Trình gia tổ chức hả? Bọn họ lấy vé vào ở đâu, không phải ăn cắp đấy chứ?"Khưu Linh ngồi bên cạnh Quách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-dai-gia-trong-truong-hoc/1749614/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.