Giờ đếm ngược vẫn chưa kết thúc thì An Hinh đã vội ngồi về vị trí rồi vội nói trước ống kính: “Các anh trai yêu quý, các tình yêu ơi, Hinh Hinh cũng muốn được thử tham gia buổi liên hoan cuối năm, nhờ cả vào các tình yêu đấy. Mọi người tặng quà em đi, 520 không được thiếu đâu nha, 1314 thì càng tốt, nhất định phải tặng cho Hinh Hinh nha”.Nhìn thấy An Hinh ưỡn ẹo nói năng trước ống kính, trực tiếp mở miệng xin tiền người xem mà Lâm Dật thấy buồn nôn.Lúc này, An Hinh cũng nhìn vào tài khoản livestream của Lâm Mai Mai, nói: “Ha ha, hai năm mà vẫn thế thôi à, ngay cả ‘hiệp sĩ’ và ‘bảo vệ’ cũng không có. Chỉ cần một anh Tường thôi là tôi đã giết được chị rồi, lần này tôi thắng là cái chắc”. An Hinh vốn là người biết tính toán, vì thế làm sao cô ta không biết được ý nghĩa của buổi liên hoan cuối năm chứ. Trước đây khi chưa có hiệp sĩ giàu có bảo vệ thì cô ta không dám mơ mộng như vậy. Nhưng giờ có anh Tường chi số tiền lớn cho cô ta nên ngay lập tức cô có dã tâm muốn bước chân vào bữa tiệc đó. Một khi cô ta xuất hiện ở đó thì Lưu Minh hay Lâm Dật đối với cô ta đều là thứ rác rưởi, lúc đó còn không có tư cách quỳ xuống liếm chân cho cô ta nữa.Quả nhiên, An Hinh vẫn chưa nói dứt lời thì trên màn hình lại có hình món quà ‘bình máu’ 1314 hiện lên, dòng kẻ màu đỏ lập tức che lấp dòng màu xanh.“Ôi! Cảm ơn anh Tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-dai-gia-trong-truong-hoc/1749598/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.