Ra oai?Xé vé rồi á?Trương Dương quay đầu lại hỏi: “Lão Tứ, không còn vé nữa à?”“Ba tấm vé của cậu tớ vẫn giữ ở đây.”Trong con mắt kinh ngạc của Triệu Mẫn, An Na và cả Lăng Tiêu Tiêu, Lâm Dật giả vờ làm ảo thuật rồi lôi ba tấm vé vào cửa của buổi hòa nhạc từ trong túi ra.Hàng ghế đầu tiên.Vị trí chính giữa nhất.Toàn bộ là VIP!“Cầm lấy đi, 6 rưỡi tối, đừng có mà đến muộn.”“Cảm ơn lão Tứ!”Trương Dương vui mừng đón lấy vé từ tay của Lâm Dật, cuối cùng cũng có thể được ngắm nhìn dung mạo xinh đẹp như nữ thần của Tô Mạch Nhiễm ở khoảng cách gần rồi, tiếc là lão Tứ không đi, nếu không đưa Lăng Tiêu Tiêu hoa khôi của trường cùng xem, cái cảm giác ấy chắc chắn sẽ càng thú vị hơn nữa!“Chờ đã!”Thấy Trương Dương cầm vé, quay người định đi.Triệu Mẫn vội vàng kéo tay cậu ta lại: “Còn hai tấm vé nữa, vừa bị Lâm Dật xé mất rồi, cứ thế mà cho qua à?”“Chứ làm sao? Là vé của người ta, người ta muốn xé thì xé, liên quan gì đến các cậu.” Trương Dương dửng dưng nói.“Vé này là Lâm Dật mua á?” Triệu Mẫn trố mắt lên: “Vé trên tay cậu, cũng là hắn mua à?”“Ừ, lão Tứ mời mấy anh em ký túc chúng tôi đến xem buổi hòa nhạc của Tô Mạch Nhiễm, hàng ghế đầu tiên, VIP! Có tiền cũng không mua được ấy chứ!”Trương Dương cầm vé phẩy qua phẩy lại với vẻ đắc ý, trong lòng nghĩ lão Tứ hào phóng như vậy, nếu mấy người không làm loạn trong phòng ngày hôm đó, khoe mẽ cái cái gì mà cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-dai-gia-trong-truong-hoc/1749573/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.