Nói Tào Tháo là Tào Tháo đến. Trong đầu Lâm Dật vừa hiện lên cái tên này thì liền có tiếng gõ cửa, sau đó vọng vào giọng nói ngọt ngào của người con gái: “Lâm thiếu gia! Tôi có thể vào được không ạ?”“Vào đi!” Lâm Dật ngồi trên giường rồi thản nhiên đáp lại.Với chiếc váy của y tá cùng đôi tất da chân màu trắng, mặc dù ngoại hình của cô ta không so được với Sở An Nhiên nhưng tính thang điểm thì cũng có thể đạt đến điểm bảy.“Lâm thiếu gia! Hiện giờ cậu vẫn chưa dùng cơm, trưa hôm nay nhà ăn của bệnh viện có món hỗn hợp hoa cúc và lê, món canh gà hầm thuốc bắc, còn có mấy món bổ sung dinh dưỡng. Nếu như cậu đói bụng thì giờ tôi sẽ đi dặn nhà bếp mang đến cho cậu”.Từ khi làm y tá riêng cho Lâm Dật, địa vị của Cố Phiến Phiến trong bệnh viện cũng được nâng lên không ít. Dù sao thì cô ta đang phục vụ cho thiếu gia của bệnh viện này, vì thế mà nhiều lúc cô ta cũng thay mặt cho Lâm Dật nữa.“Lại là những món này”. Lâm Dật nhau mày, nói: “Có món lòng già xào và trứng sốt cà chua không, tôi muốn ăn món nào đậm đà chút”.Lòng già ư? Cố Phiến Phiến ngây người một lát, sau đó cười nói: “Lâm thiếu gia thật biết nói đùa. Hiện giờ sức khỏe của cậu vẫn chưa hoàn toàn hồi phục nên không thể ăn những thứ cay và gây kích ứng như vậy được. Nhưng nếu như cậu không hài lòng với những món mà nhà bếp chuẩn bị hôm nay thì giờ tôi sẽ bảo họ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-dai-gia-trong-truong-hoc/1749561/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.