“A, anh ơi bụng em đau quá...” Sinh Đạo thống khổ khóc thét, âm thanh ôn nhu, vài phần mềm yếu đau đớn vang lên, sắc mặt trắng bệch không còn chút máu, cơ thể từng chút một run rẩy liên tục. Nàng lúc này giống như một con thỏ nhỏ đạp trúng bẫy bị thương gào thét, khiến người nghe không kìm lòng được rơi lệ.
Minh Hạo biến sắc, vội vàng chạy đến bên giường, tay chân luống cuống vì Sinh Đạo mổ đẻ.
Tại phía bên ngoài xảy ra hiện tượng kỳ lạ, bầu trời đang sáng đột ngột tối sầm lại, từng đám mây đen bay tới, tụ tập trên đầu bọn hắn.
“Ầm!”
“Ầm!”
Sét đánh liên tục, từng tia sét màu tím, màu vàng chớp nhoáng làm người sợ hãi, mưa rơi tí tách không ngừng, tựa như đến ngày tận thế. Phía giữa không trung nơi bầu trời hóa thành lỗ đen sâu không đáy, từ lỗ đen truyền ra vang vọng tiếng rồng gào, tiếng phượng hót, tiếng hổ gầm, tiếng rùa kêu.
Tứ tượng âm thanh đồng thời vang lên, kết hợp với bầu trời hình ảnh, tạo nên một loại huyền ảo kỳ diệu nói không nên lời
Tại thời khắc này, chuyện kì lạ xảy ra, bỗng nhiên trên thế giới toàn bộ mất điện, tín hiệu biến mất, ngoài trái đất vệ tinh rơi rớt như mưa.
Cũng tại lúc này, sâu xa trong vũ trụ, vượt qua trăm triệu vị diện, trải dài hơn tỷ tỷ thiên hà, vượt qua nhiều phong bạo thời không, hủy diệt thời tiết.
Nơi xa xôi nhất, tận cùng của vũ trụ, một mảnh không gian đen kịt bao phủ, không có ánh sao, không có thời gian, một nơi tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-yy-he-thong/1579036/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.