Năm ngày sau.
Minh Hạo cuối cùng đi tới quỷ vực, hắn dùng mấy ngày đêm không ăn ngủ 24 trên 24 online game, một mực điều khiển nhân vật chạy đến quỷ vực.
Nơi này hoàn toàn phù hợp với cái tên gọi là Quỷ Vực. Bởi vì nơi đây âm u không có ánh nắng mặt trời, âm khí tràn ngập, không có một chút nào sinh khí tồn tại, sương mù dày đặc che chắn tầm nhìn mọi nơi.
Thấp thoảng trong sương mù, từng ngôi mộ đen vô danh dựng thẳng tại đây.
“Hitzzz—haaaà.”
Trong sương mù phát ra âm thanh khiến người nổi da gà. Âm thanh này tựa như rắn độc kêu, lại như cơn gió thổi ngang qua tạo nên tiếng hú kỳ lạ, kết hợp với không khí sương mù dày đặc nơi đây, đủ làm người trái tim sắt thép, nam tử hán cũng không khỏi sợ hãi.
Có điều, Minh Hạo là ai?
Hắn chính là thần, sống hơn ngàn năm, cái gì không gặp qua? Làm sao sợ đám âm thanh game ảo này?
Minh Hạo điều khiển nhân vật Ngàn Năm Chịch Gái, vẻ mặt bình tĩnh cầm khẩu súng săn ngó nhìn xung quanh.
Theo tư liệu Minh Hạo đọc, khu Quỷ Vực bao quanh sương mù dày đặc, không chỉ vậy, trong âm thanh sẽ mê hoặc người chơi, khiến bọn hắn đi vòng vòng tại một chỗ, cho nên rất khó tìm ra npc chuyển class. Tất nhiên đây chỉ đối với người thường, còn Minh Hao đã đọc cho tư liệu cho nên chuẩn bị sẵn.
Chỉ thấy hắn vạch quần ra, lộ ra cái kia ‘tiểu tử’, ngắm ngay phía trước sương mù, một dòng nước màu vàng từ ‘tiểu từ’ bắn ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-yy-he-thong/1579023/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.