Trần Nhật Khang sắc mặt thay đổi liên tục, định mở miệng lúc này lời chưa ra Minh Hạo chặn lại.
Minh Hạo biết ông thầy giáo định nói tiếp mấy câu cũ, hắn trực tiếp nói ra: “Như em đã nói, em xin thôi học, mong thầy chấp nhận.”
Trần Nhật Khang miệng thá ra, muốn nói mấy câu, khi nhìn đến vẻ mặt kiên quyết bướng bỉnh của Minh Hạo, đành nuốt lại.
Trong lòng thở dài, Trần Nhật Khang mất mát nói ra: “Được, nếu cậu muốn vậy tôi cũng không ép buộc, tôi sẽ giúp cậu làm thủ tục thôi học. Đây là số điện thoại của tôi, nếu cậu có vấn đề gì cứ liên lạc với tôi.”
Hắn đã làm hết chuyện mà một người thầy phải làm, hắn không biết nói gì hơn, người ta không muốn, hắn cũng không thể ép được.
Nói xong Trần Nhật Khang đưa tờ giấy, bên trong có ghi địa chỉ nhà kèm theo số điện thoại của hắn.
Minh Hạo tiếp tay nhận, tận đáy lòng dâng lên biết ơn, cung kính cúi đầu chào: “Cám ơn thầy.”
Trần Nhật Khang nở nụ cười gượng phất tay chào tạm biệt, không nói lời nào chầm chậm rời đi, bóng lưng gầy yếu, dáng vẻ có chút cô đơn.
Minh Hạo thở dài, ông thầy dạy tiểu học này thật sự có tâm, nhẹ nhàng phất tay một cái, luồng khí trắng âm thầm nhập vào người Trần Nhật Khang.
Xoay người đóng cổng lại, bước vào nhà tiếp tục bật máy tính lên.
…
Mấy ngày sau, cơn nóng về Thầy Bói Tương Lai bắt đầu từ từ giảm bớt, đây là lẽ thường.
Minh Hạo mấy ngày nay không tiếp tục gây nên sóng gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-yy-he-thong/1579013/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.