Trần Nhật Khang bó tay với cậu nhóc học sinh này. Gật đầu nói: “Thầy sẽ nói chuyện với thầy hiệu trưởng.”
Minh Hạo mỉm cười vui vẻ, cung kính cúi chào một cái “Như vậy em về trước, ngày mai em trở lại. – Chào các bạn.”
Minh Hạo nói xong, hướng đám nhí nhố lây tay chào tạm biệt đi ra ngoài.
Trần Nhật Khang khuôn mặt cứng lại, nhìn bóng lưng nho nhỏ của Minh Hạo, trong lòng thở dài một hơi, nhìn đám học sinh phía dưới nghiêm túc nói: “Bắt đầu học thôi…các em lật lại trang cũ cho thầy”
“Vâng!” Đám học sinh nhỏ đồng thanh đáp.
….
Minh Hạo trở về nhà, nhàm chán nằm trên giường, âm thầm suy nghĩ “Bây giờ nên làm gì? Phải chi có máy tính?”
“A, đúng rồi máy tính.” Minh Hạo suy nghĩ một chút, bật người đứng dậy, phất tay một cái, trong phòng ngủ xuất hiện một cái máy tính bàn cỡ lớn, đầy đủ con chuột, bàn phím, màn hình.
Minh Hạo nhấn nút khởi động, một giây sau màn hình hiện lên icon quen thuộc Windows.
Mặc dù máy tính loại thế kỷ 21 hệ điều hành win, nhưng máy này so với máy tính những năm 2010 ~ 2018 mạnh hơn gấp 10 lần, 1000TB RAM, Core Inter Core i12-1200A, card màn hình loại cực khủng có thể cân tất cả game từ bé đến siêu lớn.
Quan trọng nhất, máy tính này tự động hóa toàn bộ thông tin người dùng, độ bảo mật siêu cao, ít nhất phải đạt đến 100~200 năm sau kỹ thuật mới có thể đánh phá hack vào được, cái thứ hai là có thể tự động tìm và đáp trả lại những người dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-yy-he-thong/1579008/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.