“Tổng tư lệnh, tin gấp, quân địch tấn công!”
“Tổng tư lệnh, tin gấp, quân địch tấn công!”
“Tổng tư lệnh, tin gấp, quân địch tấn công!”
Âm thanh vang lên, Minh Hạo từ ngủ say bên trong thức tỉnh.
Nhìn bên cạnh thân thể mềm mại như bông, Minh Hạo một tay nhẹ nhàng đánh vào kiều nộn kia.
“Ư~~~”
Âm Linh rên nhẹ một tiếng, theo đó nàng tỉnh lại mở mắt ra, thấy người nằm gần là Minh Hạo giật một cái, vội vàng ngồi dậy.
Nàng nhanh chóng kiếm đồ che chắn thân thể mình mặc vào, cảm giác thân dưới hơi đau đớn, nước mắt không tự chủ chảy ra.
“Ngươi, ta không tha cho ngươi.” Âm Linh hận hận nhìn Minh Hạo, nói một câu rồi chạy đi.
Minh Hạo mỉm cười như không nghe thấy, lớn tiếng nói: “Nếu có dịp, chúng ta lại làm lần nửa, ta rất sướng khi làm với ngươi đó Âm Linh.”
Âm Linh đang chạy nghe vậy trong lòng càng sợ hãi, không dám dừng lại, tăng tốc độ chạy đi.
Nhìn nàng như chú nai con Minh Hạo có chút thấy buồn cười, khi nãy rất mạnh miệng, cái gì mà ta sắp trở thành bá chủ a… Bây giờ chạy còn nhanh hơn con thỏ.
Minh Hạo thu hồi lại ánh mắt, chậm rãi mặc quần áo vào, liên lạc với marine bên kia: “Tình hình ra sao rồi?”
“Thưa tổng tư lệnh, toàn bộ các đợt tấn công của kẻ địch từ ba hướng đều bị chúng ta chặn lại.”
Minh Hạo nghe vậy suy nghĩ nói: “Các ngươi giữ vững phòng thủ, không cho kẻ địch đánh vào, một lát ta tới.”
“Vâng, tổng tư lệnh!”
Minh Hạo tắt máy liên lạc, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-yy-he-thong/1578985/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.