🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Minh Hạo xem xong phần unit, bấm qua phần build, nó phân chia không có gì khác, như các nhà cơ bản của SC2, như nhà lính, nhà máy bay, nhà phòng thủ thôi.
Minh Hạo click vào nhà mua lính, trước mắt hiện lên mờ ảo tòa nhà, dưới đất hiện lên các ô màu xanh lá.
Minh Hạo có kinh nghiệm lần trước, tinh thần niệm thông thạo chuyển động, đặt nhà lính dưới đất.
“Rầm!”
Tòa nhà đồ sộ đột nhiên xuất hiện, làm đám nữ sợ hết hồn, tất cả dùng ánh mắt tò mò nhìn tòa nhà.
Khung giao diện hiện Starcraft hiện ra, xuất hiện hình tòa nhà mà Minh Hạo vừa mới tạo nên, dưới tòa nhà là các ô để hình unit bộ binh như: Marine, ghost các loại…
Kế đó, Minh Hạo xây dựng hàng loạt build như xưởng sản xuất máy bay, xưởng sản xuấ robot cơ giới, tháp phòng ngự xung quanh trung tâm Tử Vong Sa Mạc.
Minh Hạo sau khi tạo các nhà lính xong, bắt đầu chế tạo ra hàng loạt unit khác nhau, có bộ binh, người máy, máy bay, phi thuyền.
Chỉ trong 10 phút, một đội quân hùng hậu xuất hiện, từng Marine thân hình vạm vỡ, đằng đằng sát khí đứng hàng đầu tiên, kế đó từng loại robot khổng lồ đứng phía sau, hàng sau là hơn trăm chiếc Super Siege Tank chổng chân lên.
Trên bầu trời đầy máy bay, các loại phi thuyền khổng lồ khác nhau, làm người nhìn mà trố mắt há hốc mồm.
Toàn bộ người ở đây, ngoài trừ Minh Hạo và đám ác sống ra, trên mặt từng người hiện lên thần sắc rung động khó có thể tin.
Minh Hạo nhìn trước mặt đội quân hùng mạnh có chút hài lòng, đội hình như vậy mới uy vũ, dọa khiếp kẻ địch chứ.
Tại lúc này, mặt đất đột nhiên rung chuyển, ánh sáng từ phía chân trời chiếu xuống ánh sáng chói lóa, ánh sáng hướng về cánh cổng đen tại trung tâm Tử Vong Sa Mạc chiếu đến.
Ở giữa cánh cổng lúc này hiện lên vòng xoáy huyền ảo, ở đây, những người ở đây có thể cảm nhận từng luồng khí tức cổ xưa vĩnh hằng từ trong vòng xoáy truyền ra.
Minh Hạo thần sắc bình tĩnh đánh giá vòng xoáy, đây là loại cánh cổng thời không, dẫn đến thế giới khác, còn nguồn ánh sáng kia tượng trưng cho năng lượng để kích hoạt.
Bất chợt, tại sâu trong linh hồn Minh Hạo có loại cảm giác rất thân thuộc, mà cái cảm giác này chính là bắt nguồn vòng xoáy đầu bên kia, tựa như có ai đó đang kêu gọi hắn đi đến.
Minh Hạo suy nghĩ một chút, hướng về Nê Tuyết Hà nói: “Ngươi đem bất tử quân đoàn trở về đi, như tên gọi, quân đoàn này là bất tử, không cần lo lắng đến sống chết bọn hắn. Khi nào có lệnh ta thì ngươi hành động. Còn có, đem bọn hắn chùm áo bịt kín lại, từ đầu đến chân, tốt nhất đừng để lộ con mắt của bọn hắn cho người khác thấy, ngươi hiểu chưa?”
Nê Tuyết Hà thần sắc nghiêm túc, ghi nhớ tất cả lời của Minh Hạo nói, nàng trịnh trọng gật đầu, nói ra: “Ta sẽ hoàn thành tốt thưa chủ nhân.”
“Được rồi, ngươi đi đi, đúng rồi, trước mặt người ngoài, ngươi đừng gọi ta là chủ nhân, gọi ta là thiếu chủ được rồi.” Minh Hạo phất tay nói.
“Vâng thưa chủ nhân.” Nê Tuyết Hà gật đầu, dẫn quân đoàn bất tử rời đi.
Minh Hạo xoay người lại, đi đến trước mặt đám nữ Tam Nương, nhìn qua Chu Cát Anh và Lâm Nhã Tiền, hỏi: “Các ngươi muốn trở về hay đi đến thần mộ cùng ta? Ta hiện tại suy nghĩ lại, nếu các ngươi muốn đi cùng thì ta không ngại bảo hộ các ngươi một hồi.”
Dù sao Minh Hạo cảnh giới đạt đến Dâm Tổ cao cấp, coi như đứng ở đỉnh phong thế giới, nếu là lúc đầu chỉ Dâm Vương sơ cấp thì hắn sẽ từ chối làm vậy vì thực lực còn yếu. Với lại, nếu chỉ bảo hộ hai người hai người Tam Nương và Bùi Xuân Tình, Minh Hạo cảm giác mình có chút keo kiệt.
“Chúng ta muốn đi cùng.” Chu Cát Anh và Lâm Nhã Tiền nghe vậy trong mắt hiện lên vui mừng như điên, hai nàng đồng thanh nói.
Minh Hạo gật đầu, căn dặn tứ nữ: “Các ngươi đi ở sau ta là được, đừng rời quá xa 10m bên trong.”
Tứ nữ Tam Nương, Bùi Xuân Tình, Chu Cát Anh và Lâm Nhã Tiền như gà con ngoan ngoãn gật đầu.
Minh Hạo để lại unit canh chừng bảo vệ nơi này, chỉ dẫn theo một số ít quân chủng như Marine, Ghost, Medic Fly Omega, còn về các đơn vị có năng lực tàn phá mạnh, bắn lan như Titan Air Robot, Super Siege Tank để tại đây, tránh cho đưa bọn chúng vào hủy hoại bảo vật lung tung.
“Đi thôi.” Minh Hạo dẫn đầu đi trước, âm thầm ra lệnh cho đám Marine, ghost bao vây xung quanh, chủ yếu bảo vệ tứ nữ.
Đoàn người vừa bước vào ở giữa vòng xoáy cánh cổng, ngay lập tức toàn bộ người biến mất, không để lại dấu vết.

Nơi nào đó xa xôi trong vũ trụ, hành tinh màu xanh biển, bao phủ bề mặt nó chỉ có một màu xanh dương, nhưng, tại đây có một vùng màu cam, đặc biệt nhất khu vực.
Nơi đó còn gọi là …
Thần Mộ, nơi những vị thần dâm loạn tồn tại, một trong những nơi cấm kỵ nhất của Dâm Giới, càng đi sâu vào trong trung tâm Thần Mộ, càng nguy hiểm, thậm chí khả năng cơ hội sống là số 0.
Trong truyền thuyết, thần mộ được xây dựng lên bởi các vị thần, là nơi sinh sống, nghỉ ngơi của bọn hắn.

Một đoàn bóng hiện lên, thực thể ngưng thực, không ai khác chính là đoàn người Minh Hạo.
Đoàn người Minh Hạo đứng trong một căn phòng thô sơ.
Minh Hạo cùng tứ nữ nhìn xung quanh, căn phòng này không có gì đặc biệt, ngoài trừ một cái tủ sách sơn bằng màu nâu, chia làm hai ngăn tủ trên và dưới.
Minh Hạo bước chân đi đến kệ sách, ngẫu nhiên chọn một quyển sách cầm lên đọc.
Vửa lật trang giấy ra đọc, Minh Hạo ngẩn người, bởi vì trong cuốn sách toàn là chữ tiếng việt nam thế kỷ 21.
“Chuyện gì đang xảy ra, rõ ràng ta đang ở dị giới mà, làm sao chữ nội quốc Việt Nam lại nằm trong đây.”
Minh Hạo dù hơn ngàn năm chưa gặp chữ Việt, trọng sinh đến cơ thể khác, có trí nhớ, biết chữ dị giới, nhưng chưa bao giờ quên chữ gốc việt của mình.
Vừa nhìn vào Minh Hạo lập tức nhận ra đây là chữ Việt, hơn nửa chữ còn rất đẹp, rồng bay phượng múa, chó sủa heo chạy, giun bò ếch nhảy, chim bay gà kêu.
“Loại chữ con gái viết?”
Minh Hạo nhìn nét chữ xinh đẹp tinh tế suy đoán, tay lật ra vài trang khác, xem một lát, hoàn toàn như ý nghĩ của hắn, trong cuốn sách này toàn bộ chữ là Việt.
“Các ngươi lại đây, đọc xem, biết chữ này là gì không.” Minh Hạo hướng về tứ nữ quắc tay nói.
Tứ nữ đi đến giá sách, từng người làm theo lời Minh Hạo, cầm lên quyển sách đọc.
Tam Nương cầm quyển sách lên trước tiên, nàng vừa đọc đúng mười giây thả xuống, lắc đầu nói: “Những chữ này quá lạ, ta chưa bao giờ đọc, có thể là chữ của chủng tộc khác.”
Minh Hạo gật đầu, nói: “Bùi Xuân Tình, ngươi cầm lên đọc xem.”
Tam Nương đưa cho Bùi Xuân Tình quyển sách.
Bùi Xuân Tình gật đầu, tiếp tay nhận quyển sách, cầm lên đọc.
Vừa đọc vài chữ, Bùi Xuân Tình biến sắc, thần sắc kịch biến, nàng tay lật trang sách tốc độ nhanh hơn.
Năm phút sau, Bùi Xuân Tình khép lại cuốn sách, cả thân thể nàng run rẩy, ngón tay cầm quyển sách đồng dạng run run, nàng hướng Minh Hạo nói ra: “Đây là thần ngữ, ta ở gia tộc từng có một lần vô tình đọc qua loại này thần ngữ, có điều khi ấy ta còn nhỏ, không biết ra sao, ta hỏi ông ta thì ông bảo là thần ngữ, do thần linh viết lên.”
Minh Hạo muốn phun nước đái, à nhầm nước miếng, đậu má râu xanh, chữ Việt khi nào lên chức thần linh rồi, cái này có quá cao không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.