Minh Hạo toàn thân áo trắng, đứng lơ lửng trong hư không. Dõi mắt nhìn xung quanh, không gian phía trước Minh Hạo lúc này là một mảnh lốc xoáy vòi rồng dữ tợn, lốc xoáy cao độ cao ước chừng hơn trăm ngàn mét, chỉ cần có bất cứ vật thể nào bay vào hay dính một tia gió trong đó, liền lốc xoáy tựa như hố đen xoắn nát toàn bộ.
"Thời không khôi phục." Minh Hạo mở miệng nói. Lời như vàng, chữ như ngọc, thiên địa rền vang, pháp làm, tắc theo.
Lời vừa hạ, trước mắt Minh Hạo lốc xoáy biến mất, không gian trắng xóa hiện ra màu sắc sặc sỡ, từng chiếc đồng hồ có các múi giờ khác nhau hiện lên.
Minh Hạo đạp bước trong hư không, động tác nhìn như nhàn nhã chậm rãi, tựa đang đi dạo trong vườn hoa nhà mình, nhưng dù nhìn như chậm, lại một bước vượt qua thời không, xuyên qua vô tận không gian, thời gian. Một bước này, nhảy thoát khỏi âm dương, luân hồi, sinh tử, thời không...
...
Tương lai, thế giới Doremon, thế kỷ 22.
"Kẹt!" Cửa mở ra, một người thấp bé, dáng vẻ vội vàng chạy vào.
"Bộ trưởng có tin vui từ cục tình báo cảnh sát truyền đến. Bên kia đầu đường hầm thời không dẫn đến thế kỷ 21 đã khôi phục lại bình thường!!!"
"Thật vậy?" Trung niên đang buồn rầu vì vụ thời không đường hầm thế kỷ 21 sụp đổ, nghe cấp dưới báo cáo lập tức tinh thần phấn chấn trở lại, vội hỏi.
"Thật, sau khi nhờ Doremi liên lạc, vị kia đã đồng ý sửa chữa lại, còn nói "hắn" sẽ đi đến thế kỷ 22 để vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-yy-he-thong/1578931/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.