Hắc khí từ người Minh Hạo phóng đến tận trời xanh, hắc khí bắt đầu dùng tốc độ siêu việt ánh sáng lan tràn ra.
Trăm vạn dặm, ngàn vạn dặm, tỷ vạn dăm, chục tỷ vạn dặm, ngàn tỷ vạn dặm...
Trong chốc lát toàn bộ mảnh thiên địa này bị hắc khí nhấn chìm.
Tại thời khắc này, giỏ trúc đã bay tới trước mặt Minh Hạo, hắn tựa như không nhìn thấy giỏ trúc, nhẹ nhàng phất tay một cái.
Thiên địa tràn ngập hắc khí tại lúc này ngưng thực thành tấm chắn bao quanh Minh Hạo.
"Ầm!"
Giỏ trúc vừa va vào tấm chắn, không như lần trước dễ dàng hút vào, mà giống như va vào bức tường sắt cứng rắn phát ra âm thanh điếc tai nhức óc.
Lúc này tấm màn đen lan ra bao phủ toàn bộ giỏ trúc, nhìn thấy giỏ trúc bị tấm màn đen hoàn toàn nuốt vào, Minh Hạo trong miệng lạnh lùng thốt ra hai chữ: "Cướp Đoạt!"
"Ong -------!"
"Ong -------!"
"Ong -------!"
Giỏ trúc muốn chạy thoát ra, nhưng đáng tiếc đã muộn, chỉ thấy nó ngày càng run rẩy dữ dội, nhưng bị tấm chắn đen như keo dính lấy nó, bao phủ tất cả phương hướng không cho nó chạy thoát ra được. Rốt cục theo thời gian trôi qua, thân hình nó dần dần mờ nhạt rồi biến mất.
"Phốc!"
Cỗ Han phun ra ngụm máu, sắc mặt càng thêm trắng bệch, phía sau lưng tôn quan âm dần mờ nhạt biến mất đi, hắn thần sắc khó tin nhìn chằm chằm Minh Hạo.
"Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng để lựa chọn, một là chết, hai là thuần phục ta..." Minh Hạo lúc này đi tới, nhìn hắn lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-yy-he-thong/1578865/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.