Làm mưa làm gió nửa ngày, rốt cuộc, ở trời tờ mờ sáng, Minh Hạo mới buông tha cho Hỏa Thiên Linh.
Nhìn xem cả thân hình đầy đã Hỏa Thiên Linh bị mình cả đêm giày vò, trên miệng dưới bụng hai chân dính đầy màu trắng cùng chất lỏng…
“Con Bướm” bị hành nửa ngày, hiện tại nhìn dáng vẻ của nó vô cùng yếu ớt, chỉ thấy nó thở ra, hít vào chầm chậm, khi này, hai bên cánh của nó hiện lên màu tím, giống như bị người đánh bầm dập đồng dạng.
Hơn nửa, có một điều kỳ lạ là ‘Con Bướm’ hình như hai cánh của nó càng là nới rộng hơn lúc trước.
Minh Hạo còn chưa trở về biến thân, vẫn còn dáng vẻ của Hỏa Thiên Ngạo, sắc mặt bình tĩnh không thay đổi gì, hắn đứng lên mặc quần áo vào, đi tới trước người Hỏa Thiên Linh, kề sát bên tai nàng, thì thầm nói: “Đừng giả bộ, ta biết ngươi đã tỉnh.”
Đôi mắt phượng đẹp của Hỏa Thiên Linh chậm rãi mở ra, bên trong vẫn còn ẩn chứa xuân tình còn chưa hết.
Nàng nhìn Minh Hạo, sắc mặt tức giận nói: “Ngươi bắn vào bên trong cơ thể ta, ngươi có biết hậu quả việc này nếu bị Hỏa Thiên Hà biết?”
“Ta biết, nhưng ta yêu thương ngươi từ lâu, ngươi biết không, ta hàng đêm mê về ngươi, khi nãy đôi ngực của ngươi rất mềm mại, khiến ta ‘chơi’ đến quên lối về, hơn nửa ngươi biết không, bên trong của ngươi rất sung sướng, vừa ẩm nóng, vừa rộng lãi…”
Minh Hạo bắt đầu phát huy tài năng chém gió của mình, một bản tính ca dài dòng được hắn phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-yy-he-thong/1578798/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.