[ Truyện của mình, mình viết như vậy, đều có cái ý của nó, mặc dù yy quá đáng (nhiều ý kiến cho vậy).
Nhưng từ khi bắt đầu viết cuốn truyện này, thì cuốn truyện này đã đi trên 1 con đường “KHÔNG LỐI VỀ” rồi, y như đi giết người vậy, giết xong, chẳng lẽ khi ra tù, thư hữu chẳng lẽ cho rằng khi hắn ra tù, ‘trả hết nợ’ rồi, thì người xung quanh sẽ quên hắn là 1 kẻ giết người à?
Cho nên…thư hữu nào đọc thấy được, thì cứ ủng hộ mình, còn thư hữu nào không thể ‘nuốt’ nổi cứ tự nhiên next, dù sao không có cái gì là hoàn mỹ cả. Tks all. ]
…
…
…
Theo người trung niên dẫn tới, trước mắt Minh Hạo là khu biệt thự khang trang rộng lớn, nó còn lớn gấp 10 lần biệt thự Thằng gia có hơn, biệt thự được sơn màu trắng, phía trên nóc treo lá cờ màu xanh nhạt, hình lá cờ là con chim ưng màu vàng, tượng trưng cho cờ liên bang nhân loại.
Sau đó, Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi được người trung niên dẫn vào bên trong biệt thự.
Bên trong biệt thự, đã đứng đầy người.
Có nam, có nữ, có già, có trẻ.
Khi thấy Minh Hạo cùng Tuyết Linh Nhi bước vào, mọi người không khỏi hai mắt sáng lên.
“Vị này chính là con rể Kim Minh Hạo đây à?” Một người trung niên khi thấy Minh Hạo, bước lên trước mặt hắn, thân thiết hỏi.
Còn bên cạnh Tuyết Linh Nhi đã bị hắn bỏ qua.
“Vâng, chính là ta, ngươi là?” Minh Hạo tò mò hỏi lại.
“A, con rể, ta là Giang Thiên Hành, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-yy-he-thong/1578754/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.