“Me!"
Lý Minh ngây người một lúc, rồi chợt hét lên chạy lại phía lão thái thái.
Tuy nhiên, sau đó lão thái thái họ mạnh vài lần rồi lại ngất đi.
Mọi người hoang mang.
“Phan Lâm, bà cậu... lại bị sao vậy?” Lý Minh sững sờ, sốt sắng hỏi.
“Đừng lo lắng, bà ấy không sao!” Phan Lâm bình tĩnh nói: “Có điều bệnh tình của bà ấy vẫn chưa được giải quyết hết, kích thích thần kinh trung ương của bà ấy, nhưng chứng bệnh cũ vẫn còn, đồng thời cũng có thể tái phát bất cứ lúc nào, cho nên phải điều trị càng sớm càng tốt!"
“Chữa trị thế nào?”Lý Minh khẩn trương hỏi.
“Bác hai, bác hãy làm lại thuật châm cứu cho bà nội một lần nữa.”
“Làm lại lần nữa?” Lý Minh tim đập thình thịch.
Lúc nãy châm cứu xảy ra vấn đề, sao lần này lại châm nữa?
Gương mặt ông ta tỏ vẻ bối rối, đột nhiên, nghĩ ra điều gì đó liền đưa tay lão thái thái lên bắt mạch.
Một lúc sau, Lý Minh trầm giọng nói: Phan Lâm, cậu ra ngoài trước đi.”
“Ra ngoài?” Phan Lâm hơi nhíu mày.
“Tình trạng mạch của bà nội cậu đã ổn định, tính mạng chắc cũng không còn trở ngại gì nữa, hơn nữa ông Tề cũng đã đến rồi, tôi muốn ông Tề chữa trị cho bà ấy, ở đây không có chuyện của cậu, cậu ra ngoài trước đi.” Lý Minh điềm tĩnh đáp
Ông ta từ đầu đến cuối chưa bao giờ tin tưởng Phan Lâm, tuy rằng ông ta không hiểu được tại sao Phan Lâmẩn vào người lão thái thái một cái, thì đã lôi bà ấy từ tử địa trở về, nhưng theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-y-tien-o-re/1814436/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.