Bất ngờ trước câu hỏi của Yến, cậu lại lúng túng, quả thật thì cậu hay lạnh nhạt với con gái không phải vì cậu là người lạnh lùng mà vì :
1.Con gái là sinh vật rất khó hiểu.
2.Cậu không rảnh rổi thời gian để đi tán gái.
3.Cậu cũng chưa thấy ai có thể rung động được mình.
Cơ mà cái lí do chinh nhất là : cậu “sợ”. tất nhiên không phải cậu sợ gái hay sợ vợ mà cậu rất sợ yêu. Cậu không muốn có kết cục như ba mẹ của mình. Bởi vậy, cho nên cậu đành tìm 1 cái lí do củ chuối để từ chối:
-Ờ thì… anh mới nhớ anh có việc bận nên anh xin phép về đây nhé.
Nói xong cậu lập tức phi thân xuống lầu mở cửa rồi chạy như chó rượt ra thẳng cổng. 2 người bảo vệ nhìn cậu chạy mà trong đầu khó hiểu. Không biết thứ gì khiến cậu có thể chạy như chó dí thế kia. Cậu chạy 1 mạch 1 đoạn xa rồi cậu mới dừng lại bên gốc cây ven đường thở hổn hển. nghỉ ngơi 1 lúc rồi cậu mới nhận ra mình chạy nãy giờ 1 mạch hơn 1km. Giờ cũng đã hơn 12h trưa rồi. mà cậu lại đang cảm thấy rất đói, cậu chợt nhớ đến ở nhà không còn gì ăn cả. cậu quyết định đi tới 1 tiệm bán hàng gần đó để mua 1 ít mì, trứng, thịt bằm về…
Xách đồ về tới nhà, cậu mở của phòng bước vào rồi đóng lại. cậu nhìn căn phòng mà thở dài. Có thể người khác nói cậu có 1 cuộc sống rất sung sướng nhưng đó là vẻ bên ngoài. Người cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-vong-du-dai-chien-ca-the-gioi/141738/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.