Loại quán hàng ven đường này thành thị nào mà chẳng có, chỉ là bạn có tìm được hay không mà thôi.
Mà nơi mà Vu Thiên tới bây giờ thì có lẽ hơi xa một chút, căn bản là do Vu Thiên không có quen thuộc với thành phố Trung Sơn cho lắm, chỉ là một lần trước hắn đã từng đi ăn cùng Đại Cá Tử. Mà may là trí nhớ của Vu Thiên rất là tốt, thế nên chỉ cần là nơi mà hắn đã đi qua thì hắn chắc chắn sẽ nhớ rõ. Mà lần này cũng đang ở gần nhà máy rượu Đại Tần, nơi này có một quán hàng khá là gần.
Xe chậm rãi dừng lại ven đường, sau đó Vu Thiên liền xuống xe trước, thò đầu vào trong nói với mấy cô gái:
- Được rồi, đến nơi rồi, mọi người xem nơi này thế nào đi a.
Theo ánh mắt Vu Thiên, Tần Thư Nhã nhìn về cách đó không xa..
Nói thật, từ xa nhìn lại chỉ có thể thấy làn khói nhàn nhạt, cùng tiếng kêu lớn của đoàn người, còn lại thì không thể nhìn thấy gì nữa.
- Đây là nơi nào? Đừng nói đây chính là nơi bình dân sống như anh nói nha Vu Thiên.
Liếc mắt nhìn xa xa, Tần Thư Nhã trước tiên hỏi.
Nhắc đến trong ba người con gái, cuộc sống Tần Thư Nhã tương đối bình dân hóa một chút, nhưng cho dù là như vậy, cha cô Tần Vĩnh Phú tận lực làm cho cô không thiếu thốn, bình thường ăn uống dâng lên tận bàn, mặc đưa đến trước giường. Nơi bán hàng ven đường như thế này thì Tần Thư Nhã còn chưa có tận mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-vo-thanh/1653431/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.