Đám người chạy tán loạn ra ngoài cửa làm cho nhân viên an ninh không thể tiến vào trong được, bọn họ phải dùng dùi cui dẹp loạn, năm phút sau mới ào ào chạy vào trong được. Lúc này Đại Cá Tử đã uống hết hai chai bia, nói về khả năng uống bia của gã thì không thể hình dung nổi, cốc bia vào bụng gã chả khác gì người thường uống một chén rượu, bia vào bụng gã như giọt nước hòa vào biển rộng vậy.
Đại Cá Tử uống xong hai chai bia, sau đó mới quay sang nói với đám bảo an đang rục rịch tiến vào:
- Ầy.. bọn mày cũng thật là chậm quá đi.
Nói xong, gã đứng dậy tiến về phía đám bảo an, gã thấy có tốn nước bọt với đám người này cũng chỉ phí công vô ích, chi bằng đơn giản hơn là trực tiếp đập chúng một trận đau đã, như vậy những người đứng sau bọn chúng khác đi ra.
Như một cái tháp sắt, người cao to xông vào đám người, tay đấm chân đá. “Bốp bốp bốp... bịch bịch bịch” sàn nhảy không ngừng truyền đến âm thanh đấm đá, tiếng người la hét, ngã xuống. Khoảng năm phút sau, âm thanh đấm đá nhỏ dần, trong sảnh ngoài Đại Cá Tử và Vu Thiên cùng Tần Thư Nhã ra, không còn kẻ nào đứng nữa, cũng không thấy thêm tên nào chạy vào.
- Người này thực sự là thần giữ cửa tốt.
Vu Thiên nghĩ thầm, sau đó lại đưa ly rượu đỏ lên miệng uống.
Tần Thư Nhã nhìn bộ dạng thản nhiên của Vu Thiên, không nhịn được hỏi:
- Vu Thiên, anh không lo lắng sao? Các anh đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-vo-thanh/1653348/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.