- Tần chủ tịch, con gái ông uy phong thật lớn a, bốn người chúng tôi cũng không cần cùng ông nhiều lời, tôi nghĩ ông hẳn là hiểu rồi chứ, con gái ông ngang ngạnh cướp đồ ngay trước mắt bọn tôi. Nói đến thì buồn cười, chỉ là một bộ quần áo mà thôi, nhưng ông nên biết những người như chúng tôi chú trọng nhất là mặt mũi, hiện tại Tần gia các người không cấp cho Tứ gia chúng tôi mặt mũi, ông nói xem phải làm gì đây?
Lý Hưng Quốc cười nhạt nhìn Tần Vĩnh Phú.
Tần Vĩnh Phú thực sự không ngờ, con gái mình sao lại đi chọc tức mấy tên sát tinh này? Phải biết rằng mấy nhà này chỉ cần một nhà thôi mình cũng không chống được, nếu bọn họ thật sự muốn gây sự với mình, thật giống như giết một con kiến vậy, tập đoàn Đại Tần sẽ bị dẫm nát.
Nghĩ tới những điều này, Tần Vĩnh Phú trên trán toát đầy mồ hôi, dốc sức làm việc nhiều năm như vậy, cũng chỉ tiếp xúc được một vài tiểu nhân vật đơn giản, đột nhiên hôm nay gặp luôn bốn thân phận cao ngất như vậy, đối mặt khó như vậy hắn cũng không biết phải làm gì.
- Vậy cậu xem, Lý thiếu gia, chuyện này nên xử lý thế nào cho tốt đây?
Tần Vĩnh Phú biết Lý Hưng Quốc trước tiên kiếm chuyện với mình, hẳn là còn có ý đồ gì sau đó nữa, bằng không với thực lực Tứ đại gia tộc phế mình trước, rồi sau đó mới nói tại sao ta phế ngươi.
- Tôi nghĩ Tần chủ tịch cũng là một người hiểu chuyện, như vậy đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-vo-thanh/1653307/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.