Quan Tinh Nhiên đã đổ gục hoàn toàn trước dáng vẻ xinh đẹp yêu kiều của Dung Nhi cô nương.
Hôm qua chỉ là ham mê sắc đẹp, vừa vào quán rượu đã thấy bóng dáng một thiếu nữ thướt tha, cái ngoái đầu lại mỉm cười như thiên tiên hạ phàm nên mới mượn cớ chung bàn để lôi kéo làm quen. Thân phận thiếu trang chủ của Ngọc Kiếm sơn trang, cùng với dung mạo phong lưu cử chỉ phóng khoáng và thân thủ bất phàm của chàng ta, không biết đã khiến bao nữ tử giang hồ xiêu lòng.
Lúc này nghe cô nói vậy, tâm trạng lại càng nhộn nhạo: "Dung Nhi cô nương đáng yêu như thế sao lại không có ai thương cho được? Trừ phi kẻ đó mù mắt mù tâm."
Tước Âm ngồi bên cạnh đã cay cú xù cả lông: Ta thấy tim chàng mới mù ấy!
Lâm Phi Lộc ngượng ngùng cười, nghiêng đầu đối diện với ánh mắt vừa phức tạp lại vừa tức cười của Lâm Đình, vụng trộm nháy mắt với đại huynh.
Nét cười trong mắt Lâm Đình càng sâu, thầm hạ quyết tâm diễn trò với cô em gái này tới cùng.
Đối phó với loại người như Tước Âm, Lâm Phi Lộc chẳng cần dốc toàn lực, thuận miệng bông đùa hai ba câu cũng đủ khiến bệnh tim của nàng ta tái phát. Trên hành trình nhàm chán có người để tiêu khiển, quả là sáng khoái.
Giữa trưa, cả đoàn dừng lại nghỉ chân giữa rừng. Lâm Đình thấp giọng nói: "Muội không thích bọn họ thì chúng ta tách ra là được, sao cứ phải trêu chọc cô nương kia làm gì?"
Lâm Phi Lộc vừa nhai miếng thịt bò khô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-tra-xanh-xuyen-thanh-tieu-kha-lien/997515/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.