Bàn chải điện ở hoa huy*t không ngừng rung mạnh, thịt non mẫn cảm bị bàn chải xoát đến tê mỏi.
Chỗ thịt non gần âm đ*o bị bàn chải chiếu cố, nhưng chỗ sâu trong thịt non lại ngứa ngáy khó chịu.
Giờ phút này hoa huy*t Đường Linh quả thực là 'băng hỏa lưỡng trọng thiên'. Phía trước tê dại, phía sau lại ngứa, tra tấn đến mức nước mắt tràn ra.
(*) Băng hỏa lưỡng trọng thiên: hai sự việc tương phản hoàn toàn làm chung với nhau.
"Chú nhỏ, nhân gia không cần bàn chải đánh răng, muốn chú nhỏ thao nhân gia cơ."
Chân Đường Linh di động đến đũng quần Lục Trầm Uyên. Ngón chân cô linh hoạt, rõ ràng cảm nhận được côn th*t Lục Trầm Uyên đã cứng lên.
dương v*t đỉnh lên đũng quần, phảng phất như muốn đem đũng quần chọc thủng.
Theo ngón chân Đường Linh trêu chọc, dương v*t gã mỗi lúc một cứng rắn.
Cô không tin Lục Trầm Uyên thật sự nhịn được không thao mình. Lúc trước Lục Trầm Uyên thật sự cấm dục, nhưng từ khi chạm qua thân thể cô, chính là chạm vào liền phát hỏa.
Âm thanh khóa kéo vang lên, dương v*t Lục Trầm Uyên từ trong quần hùng hổ bước ra.
Chỉ thấy côn th*t lớn đã sưng đại như chai nước khoáng. Quy đầu đỏ thẫm bắt đầu chảy ra mật dịch, trên mã mắt chảy tí tách từng giọt chất lỏng trắng đục lên mặt Đường Linh.
dương v*t mơn trớn từng đường nét khuôn mặt Đường Linh.
Chỉ cần nhìn cậu nhóc của Lục Trầm Uyên, Đường Linh liền không tự chủ được nuốt nước miếng.
"Dùng miệng ăn côn th*t chú nhỏ nào."
Quy đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-tra-xanh-xuyen-thanh-nu-phu-phao-hoi/528292/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.