--- 01/11/2022 ---
===
Sáng sớm hôm sau thức dậy, bầu không khí trong ký túc xá vẫn có chút nặng nề như cũ, không còn thoải mái và hòa thuận như trước nữa.
Vì lời nói hôm qua của Đồng Tuyết Lục khuôn mặt khi tỉnh lại vào buổi sáng của Cao Mẫn như thế ai đó nợ cô ta 250 vạn vậy.
Rửa mặt xong, đột nhiên cô ta chủ động kéo tay Lâm Lan Quyên, nói: "Đi, chúng ta cùng nhau đến nhà ăn ăn sáng."
Trước đó Cao Mẫn luôn kiêu căng, rất coi thường người ở quê, đối xử với Lâm Lan Quyên lại càng xa cách hơn, bây giờ lại đột nhiên chủ động lấy lòng cô ấy như vậy, ánh mắt của mấy người trong ký túc lập tức nhìn về phía bọn họ.
Lâm Lan Quyên được nịnh như vậy, ngẩn người ra rồi gật đầu liên tục: "Được được, chúng ta đi thôi."
Cao Mẫn nắm tay cô ấy, giống như một con gà trống chiến thắng đi qua trước mặt những người khác.
Thôi Nhu Nhu thấy như vậy, liếc mắt nhìn lên trần nhà bật cười một tiếng.
Cao Mẫn nghe thấy tiếng cười đó lập tức cắn răng một cái, vốn dĩ cô ta còn định quay người lại mắng Thôi Nhu Nhu cười cái gì, sau đó không biết nghĩ tới chuyện gì mà không nói nữa xoay người rời đi.
Sau đó 2 người Thôi Nhu Nhu và Điền Phượng Chi rời đi, trong ký túc chỉ còn lại Đồng Tuyết Lục và Tạ Hiểu Yến.
Tạ Hiếu Yến thở phào nhẹ nhõm, nói: "Làm tớ sợ muốn chết, vừa rồi tớ còn nghĩ rằng bọn họ định đánh nhau luôn cơ."
Đồng Tuyết Lục liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-tra-xanh-o-nien-dai-van-nam-thang/381799/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.