--- 26/09/2022 ---
===
Đồng Tuyết Lục suýt chút nữa cười rụng răng.
Bình thường con gái hay rối rắm chuyện này hơn, cô thật sự không nghĩ tới Ôn Như Quy cũng sẽ cảm thấy rối rắm.
Hơn nữa anh còn làm trò giả bộ vô tình để cô nghe thấy, thật đáng yêu quá đi mất.
Đồng Tuyết Lục xoay người làm bộ không nghe thấy, bê hoa quả trở lại phòng bếp.
Cô vừa mới trở lại phòng bếp không lâu, đã nghe thấy tiếng bước chân cùng với tiếng nói chuyện vang lên bên ngoài.
Phác Kiến Nghĩa:
"Một mình làm khách ở xứ xa,
Tiết lành mỗi bận thêm nhớ nhà.
Giờ hẳn anh em lên núi hết,
Đều giắt thù du, thiếu mình ta."
(*) Bài thơ 'Cửu nguyệt cửu nhật ức Sơn Đông huynh đệ' (九月九日憶山東兄弟 – Ngày trùng cửu nhớ huynh đệ ở Sơn Đông),của Vương Duy (王維)
Ôn Như Quy: "Sao anh đột nhiên lại đọc thơ của Vương Duy thế?"
Phác Kiến Nghĩa lại cất cao giọng hơn một chút: "Tuần sau chính là tết Trùng dương rồi, tôi bỗng dâng trào cảm xúc. Đúng rồi, nếu tôi nhớ không nhầm thì sau tết Trùng dương 2 ngày, cũng chính là vào thứ năm tuần sau, là sinh nhật của anh đúng không?"
Vành tai Ôn Như Quy khẽ đỏ bừng: "Ừ, anh nhớ không sai."
Phác Kiến Nghĩa: "Đáng tiếc là thứ năm tuần sau tôi phải đi làm, vậy bây giờ tôi chúc mừng anh sinh nhật vui vẻ trước nhé."
Ôn Như Quy: "Cám ơn."
Đông Tuyết Lục ở trong bếp đã cười đến mức cả người run lên, cười ra cả nước mắt.
Anh cứ nói thẳng với cô thì lại sợ quá cố ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-tra-xanh-o-nien-dai-van-nam-thang/381750/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.