Edit: Lục Trà Cuồng Ma.
===
Ông cụ bán bánh quai chèo đã đi xa rồi, Đồng Gia Tín không đuổi theo kịp nên đành phải tay không quay về.
Ngụy Châu Châu thấy cậu ta tay không quay về, hàng mày đen nhánh chợt nhíu lại nói: "Không phải anh nói anh đi mua sao? Bánh quai chèo đâu?"
Tròng mắt Đồng Gia Tín đảo quanh: "Bánh quai chèo Tân Thị có gì ngon chứ? Còn không ngon bằng bánh của chị anh làm."
Ngụy Châu Châu lập tức hiểu rõ, cậu ta không có mua!
"Nếu như chị Tuyết Lục có thời gian làm bánh quai chèo thì em còn cần ra ngoài mua sao? Anh không muốn mua vậy vừa nãy anh thể hiện cái gì, anh đúng là đáng ghét mà!"
Đồng Gia Tín cứng cổ không chịu thua nói: "Tại sao anh lại đáng ghét chứ? Chẳng phải chỉ là bánh quai chèo thôi sao, anh đền cho em là được!"
"Không cần nữa, cảm ơn!"
Ngụy Châu Châu chẳng muốn cãi nhau với cậu ta nữa, quay đầu nói với Đồng Miên Miên: "Chị đã nhận bưu thiếp rồi, chị phải về học bài đây, lần sau chị sẽ mời em ăn đồ ngon."
Tiểu Yến Yến vọt ra từ trong phòng: "Dì Châu Châu, người nghe cũng có phần, Yến Yến cũng muốn ăn món ngon."
Cậu bé ngẩng cao khuôn mặt mũm mĩm, đôi mắt đen tròn như quả nho nhìn cô bé cười híp mắt, giống như một bé mèo con ham ăn.
Trái tim Ngụy Châu Châu thoáng chốc như bị bắn trúng, véo khuôn mặt bụ bẫm của nhóc béo: "Được, dì học xong sẽ lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-tra-xanh-o-nien-dai-van-nam-thang/2981445/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.