Edit: Lục Trà Cuồng Ma.
===
Giọng nói của anh bay vào tai cô, ngay lập tức cánh môi ấm áp đã phủ xuống.
Đồng Tuyết Lục khẽ nhếch môi, đưa tay ôm cổ anh.
Tính ra thì bọn họ đã không làm chuyện thân mật được nửa năm rồi.
Mấy tháng sau khi mang thai là vì sợ làm mấy đứa trẻ bị thương, sinh xong thì cô phải ở cữ, sau này khi anh dừng thuốc thì đi làm giải phẫu buộc ga-rô.
Cảm xúc ấm áp rơi trên bờ môi cô, trên chóp mũi, lại di chuyển đến mí mắt, động tác của anh vừa dịu dàng vừa đầy tình cảm, chậm rãi châm lửa trên người cô.
Không biết có phải do lâu quá không làm chuyện thân mật hay không mà Đồng Tuyết Lục nhạy cảm hơn so với ngày thường.
Khi hơi thở của anh phả vào bên tai cô, cô không nhịn được run rẩy một lúc.
Mặc dù đã trở thành cha nhưng vừa nghe âm thanh của cô, lỗ tai Ôn Như Quy vẫn đỏ lên, hơi thở trở nên gấp gáp.
Tay anh lướt xuống, như đốm lửa nhỏ thiêu cháy cô khiến cô run lên từng cơn.
Cả người Đồng Tuyết Lục tê dại, mắt hạnh lấp lánh ánh nước, bờ môi đỏ tươi, giọng nói vừa mềm mại vừa quyến rũ: "Người đẹp, trình độ phục vụ người khác của anh không tệ nha."
Giọng nói Ôn Như Quy trầm thấp khàn khàn, lại hôn lên: "Còn sẽ tốt hơn nữa..."
Nhiệt độ trong phòng nhanh chóng nóng lên.
Cuối cùng đồ ngủ của Đồng Tuyết Lục là do Ôn Như Quy thay giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-tra-xanh-o-nien-dai-van-nam-thang/2981438/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.