Edit: Lục Trà Cuồng Ma.
===
Đồng Tuyết Lục giật mình tỉnh táo lại.
Cô nhìn đến chỗ chiếc ghế không thấy gì cả, nhưng nhìn dáng vẻ Ôn Như Quy lại giống như đang nói chuyện với nó vậy. Bầu không khí rùng rợn làm người ta sởn tóc gáy này làm Đồng Tuyết Lục nổi hết cả da gà.
Đồng Tuyết Lục nằm trên giường không dám cử động cũng không dám phát ra âm thanh gì, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, sau đó lại nghe Ôn Như Quy nói chuyện.
"Tôi biết cậu làm như vậy là vì muốn tốt cho tôi, người phụ nữ kia từng khiến cha tôi mất mặt, làm ông trước khi chết cũng không nhắm mắt, bây giờ cậu làm vậy thì cũng chỉ là gậy ông đập lưng ông mà thôi, bà ta đáng bị như vậy."
Nói xong thì anh im lặng nhìn cái ghế trống giống như đang lắng nghe bên kia nói chuyện.
Một lúc sau Ôn Như Quy đột nhiên nhíu mày, nói: "Không, đừng kêu cha cậu dừng tay, để cho người phụ nữ kia tiếp tục quyến rũ Sử Tu Năng đi, để cho bà ta đau khổ thì bà ta mới không có thời gian đi tổn thương người khác."
"Tôi sẽ không để cho bà ta làm tổn thương đến vợ và con tôi nữa đâu."
Nói đến đây mày anh giãn ra, khoé môi cong lên dịu dàng cười, nói: "Chắc cậu chưa biết đâu nhỉ, Tuyết Lục có thai rồi, không lâu nữa tôi sẽ được làm cha."
Nãy giờ Đồng Tuyết Lục vẫn luôn nín thở nhìn anh, trong lòng không thể nói là không sợ, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-tra-xanh-o-nien-dai-van-nam-thang/2981394/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.