Edit: Lục Trà Cuồng Ma.
===
Trình Tú Vân và Sử Tu Năng có thể mang một lô quần áo lớn từ Thâm Quyến trở về thì số tiền trên người cũng đã vơi đi 7-8 phần, cả người đều vô cùng mệt mỏi.
Vừa về đến nhà, Sử Tu Năng đã nhanh chóng nằm liệt trên giường không thể dậy nổi.
Trình Tú Vân nhìn ông ta ném quần áo đầy đất, bà ta tức giận đến mức gân xanh nổi đầy trán, nhưng cuối cùng vẫn nhẫn nhịn nhặt từ món đồ lên cất kỹ.
Vẫn chưa thu dọn xong thì Sử Tinh Nhụy đã từ bên ngoài lao vào: "Mẹ ơi, cuối cùng thì mẹ và cha cũng đã về rồi, 2 người không về thì con đã bị bắt nạt đến thê thảm rồi hu hu hu..."
Cả người Trình Tú Vân đều mệt mỏi như muốn gãy ra từng khúc, nhất là phần thắt lưng và xương sống của bà ta đều đau đến mức dường như không thể thẳng lưng được nữa. Sử Tinh Nhụy đột nhiên nhào tới như vậy khiến bà ta ngã ra sau 2 bước, lưng của bà ta đâm vào trên mặt bàn, đau đến mức cả mặt đều méo mó.
"Con bé này, con làm gì vậy? Thật là vô lễ, trước đó mẹ đã dạy con như thế nào hả, mẹ đã dạy con là con gái thì phải dịu dàng từ tốn, con nhìn xem con bây giờ giống cái gì hả!"
Trước đó là do Sử Tinh Nhụy giả vờ khóc, không ngờ rằng mẹ của con bé lại không ôm mà còn mắng con bé. Sau khi ăn mắng, Sử Tinh Nhụy ngồi xổm xuống đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-tra-xanh-o-nien-dai-van-nam-thang/2981388/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.