Edit: Lục Trà Cuồng Ma.
===
Đêm qua, Đồng Tuyết Lục đã bị giày vò rất lâu, cô chỉ nhớ rằng Ôn Như Quy đã giúp cô dọn dẹp, chuyện sau đó như thế nào thì cô không còn nhớ rõ nữa.
Quả thật hôm qua quá mệt mỏi, dường như Đồng Tuyết Lục đã ngủ một giấc rất dài, trong một thoáng, cô không kịp nhận ra mình đang ở đâu.
Cô chớp đôi mắt hạnh nhìn cách bày trí của căn phòng, hoàn toàn không nhớ ra được việc mình đã lấy chồng.
Đúng lúc này, tiếng đẩy cửa vang lên, Ôn Như Quy từ bên ngoài bước vào phòng.
- -- Lúc này, Đồng Tuyết Lục mới kịp nhận ra là mình đã kết hôn.
Tối hôm qua, rõ ràng được ra sức là anh, thế nhưng người mệt mỏi lại là cô, thật không công bằng.
Ôn Như Quy lại gần nhìn vào mắt cô, đội tại của anh ửng đỏ: "Em dậy rồi sao? Ông nội lo rằng em ngủ nhiều quá sẽ không tốt cho cơ thể cho nên mới bảo anh đến gọi em."
Ánh mắt của Đồng Tuyết Lục đảo qua đời tại hồng hồng của anh, giọng nói của cô có hơi lười biếng, hỏi: "Mấy giờ rồi?"
Theo như phong tục, nàng dâu với về nhà chồng thì ngày đầu tiên phải dậy nấu cơm cho nhà chồng ăn, nhưng khi cô còn chưa được gả đến thì ông cụ Ôn đã bảo rằng cô không cần phải để ý đến phong tục này, phong tục nọ, thích ngủ đến mấy giờ thì cứ ngủ.
Ôn Như Quy đóng cửa lại, anh nhớ lại sự điên cuồng của tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-tra-xanh-o-nien-dai-van-nam-thang/2981383/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.