Edit: Lục Trà Cuồng Ma.
===
Trình Tú Vân thấy Sử Tu Năng bị chó nhào vào lên cắn làm bắp chân máu me đầm địa thì lập tức sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.
Đột nhiên bà ta cầm lấy một cái chổi, dùng sức đập về phía Nguyệt Bính.
Nguyệt Bính bị đập trúng đầu, "Ngao" một tiếng rồi buông lỏng bắp chân Sử Tu Năng ra.
"Gâu gâu gâu!"
Nguyệt Bính hướng về phía bà ta rồi sủa, thậm chí còn muốn nhào về phía trước.
Trình Tú Vân sợ tới mức liên tục lui về phía sau, vừa hay nhìn thấy Tiêu Miên Miên ở phía sau liền nhanh tay xách cô như xách gà con tới phía trước.
Nguyệt Bính chứng kiến Tiêu Miên Miên bị tóm chặt, cũng không dám nhào tới nữa.
Cổ Tiêu Miên Miên bị cổ áo siết đến đỏ bừng, vừa khóc vừa giãy giụa nói: "Mấy người đều là người xấu, tôi muốn để ông đánh chết mấy người!"
Trình Tú Vân dụ dỗ nói: "Cháu là Miên Miên đúng không? Dì và chú không phải người xấu, cháu ngoan ngoãn, đừng khóc được không?"
Tiêu Miên Miên khóc đến mặt đỏ bừng: "Bà nói láo, mấy người chính là người xấu!"
Trong phòng bếp cách đó một khoảng xa, lúc này Đồng Tuyết Lục đang lật mấy miếng khoai trong nồi, cái xẻng lật thức ăn va chạm vào đáy nồi phát ra tiếng động át đi âm thanh bên ngoài kia.
Mãi cho tới khi loáng thoáng nghe thấy tiếng sủa của Nguyệt Bính thì Đồng Tuyết Lục mới ý thức được có điều bất thường.
Cô nhấc nồi lớn lên rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-tra-xanh-o-nien-dai-van-nam-thang/2981379/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.