Sau đó, dưới sự hò hét của cảnh ngục, hai trăm tù nhân bắt đầu đi vào góc, chọn bộ dụng cụ hỗ trợ dạng xương kim loại.
Lâm Phi là lão đại phòng ăn số một, bởi không cần làm thật nên đi tới mỏ quặng cũng như tham quan, không cần phải mang bộ dụng cụ hỗ trợ dạng xương kim loại. Tuy nhiên hắn cũng hứng thú tới xem bộ xương kim loại này một chút.
Thứ này không biết đã dùng bao nhiêu năm, bên trên đầy dấu hen dỉ loang lổ, có ít linh kiện còn có vết máu đen, chắc là tù nhân đào quặng gặp nạn để lại.
Giống như trong tưởng tượng, mỏ quặng của ngục giam ở xa xôi sẽ không cung cấp công cụ phụ trợ cao cấp miễn phí gì cho cho tù nhân. Có thể dùng loại bộ dụng cụ hỗ trợ dạng xương kim loại vài chục năm tuổi này để tăng lực lượng cá nhân lên đã khiến tốc độ khai thác của tù nhân tăng lên rồi.
Hơn mười phút sau, đám tù nhân mặc công cụ phụ trợ xong, dưới sự sắp xếp của cảnh ngục, ngồi thang máy cũ kỹ đi xuống phía dưới mỏ khoáng, bắt đầu cầm công cụ khai thác, tiến hành đào móc.
Lâm Phi cũng đi lên thang máy xuống dưới mỏ, đầu đội một cái mũ có lưới che kín. Trên mặt hắn còn đeo một chiếc mặt nạ hô hấp. Mỏ khoáng dưới lòng đất được hệ thống đèn công suất cao chiếu sáng, độ sáng không có vấn đề gì, chỉ là mùi vị hơi khó ngửi một chút. Nhiệt độ trong nháy mắt giảm xuống, khác rất xa với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3192469/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.