- Đừng mà.
Lâm Phi lại khôi phục quyền khống chế cơ thể, nhưng gậy năng lượng trong tay vào áo giáp khí phách mười phần cũng biến mất nhanh chóng. Vũ khí năng lượng tiêu tán, theo đó bốn phía quanh cơ thể Lâm Phi cuồn cuộn nổi lẻn hai cơn lốc cát.
- Ngàn vạn lần đừng trở về. Mau bay đi, mau bay đi.
Giờ phút này không có Hệ Thống Chiến Thần phụ thân, Lâm Phi rơi từ trên không trung xuống. Hắn chỉ sợ cô gái tóc bạc vừa rồi bị Hệ Thống Chiến Thần đánh thương rời đi, giờ lại đang trở lại tìm mình. Hiện giờ thực lực của Lâm Phi sợ rằng chẳng trốn nổi một kiếm của cô.
Nhìn Lâm Phi đột nhiên không đuổi theo nữa, rơi xuống mặt đất, giải trừ trạng thái võ trang, cô gái tóc bạc kia hơi nghi hoặc một chút.
Nhưng nỗi sợ hãi tử vong vừa rồi khiến cô không dám bay trở lại xem cuối cùng là thế nào.
Răng rắc một tiếng, chỉ thấy cô gái tóc bạc trả giá bằng một cánh tay, mở ra một cánh cửa truyền tống không gian.
- Nhân loại. Ta nhớ ngươi rồi. Ta sẽ trở lại tìm ngươi.
Cô gái tóc bạc sau khi vọt vào cửa không gian nhanh như chớp, hung hăng nói với Lâm Phi đang đứng trên sa mạc. Giọng điệu đó giống như hận không thể chém hắn ngàn đao vậy.
Lâm Phi nhìn bóng lưng cô gái tóc bạc biến mất bên trong cánh cửa không gian, cuối cùng cũng thở phào một hơi.
- Đừng có về tìm anh, em gái, anh đây không thương nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3192459/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.