- Tôi nghĩ cô không muốn biết đáp án này đâu.
Lâm Phi nghe Lam Bách Hợp hỏi. cười khổ trả lời. Chẳng lẽ mình lại nói cho đối phương biết, mình không phải là bác sĩ. mà là nhà giải phẫu, hơn nữa còn chỉ là trợ lý giải phẫu sao? Nếu mình nói thế thì Lam Bách Hợp chắc sẽ rất lo lắng khi mình làm phẫu thuật.
- Anh không phải là bác sĩ chui đấy chứ!
Lam Bách Hợp nghe Lâm Phi nói xong, khuôn mặt vốn hơi hồng lên rồi giờ lại tái đi, chắc là bị dọa sợ. Xem ra cô vẫn rất sợ chết, không hiên ngang như vừa nói đâu.
- Tôi không phải là bác sĩ chui đâu.
Lâm Phi dùng giọng điệu hết sức kiên định trả lời, đồng thời trong lòng lại thầm nghĩ:
- Căn bản ông đây không phải là bác sĩ.
- Thế thì may rồi. Anh có thể cho tôi biết, anh đã làm phẫu thuật thế này bao nhiêu lần rồi không? Xác xuất thành công có cao không?
- Yên tâm đi. Tính tới hiện giờ thì xác suất thành công tới một trăm phần trăm. Trong khi phẫu thuật không nên nói nhiều, dễ khiến tôi phân tâm.
Lâm Phi nói. Đến hiện giờ hắn mới phẫu thuật cho một người sống thôi, còn đâu đều là giải phẫu thi thể cả.
Nói xong câu này, Lâm Phi liền cầm con đao phẫu thuật, bắt đẩu mổ bụng Lam Bách Hợp.
Hắn nhớ rõ trong trường quân sự hạng ba mình học trước kia vốn có một danh ngôn, thực tiễn chính là tiêu chuẩn duy nhất để kiểm nghiệm chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3192419/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.