Sau hai tiếng tiểu vũ trụ, nắp khoang ngủ cao cấp thủy tinh bắt đầu mở ra, Lâm Phi tinh thần tràn trề nhảy ra khỏi đó.
Lâm Phi biết mình không hiểu triệt để về kiến thức tế bào và virus nên cũng không tới phòng thí nghiệm nữa mà kiếm một cái ghế ngồi trước bàn trong phòng đọc quyển sách điện tử giáo sư điên đưa cho, điều chỉnh thiết bị đặt giờ trên tay rồi bắt đầu học.
...
Trong nửa tháng trước Lâm Phi chỉ ở trong phòng đọc sách về tế bào virus của giáo sư điên, không ngừng dùng dị năng. Khi tinh thần quá mệt mỏi thì vận động thể lực, tắm nước nóng rồi vào ngủ hai tiếng sau đó lại đọc sách.
Mỗi lần đến giờ ăn đều có nhân viên phục vụ dưa đồ ăn đến, còn dọn dẹp và giặt quần áo cho.
Phan Đa Lạp ở cùng phòng với Lâm Phi nhưng phần lớn thời gian một ngày là ở phòng thí nghiệm, cũng rất ít khi đọc sách trong phòng ngủ.
Mấy ngày đầu ở cùng Phan Đa Lạp phát hiện Lâm Phi chỉ đọc sách có mấy phút, phần lớn thời gian là tập thể dục và ngủ.
Có đêm Phan Đa Lạp may mắn tận mắt chứng kiến cả quá trình Lâm Phi rèn luyện cơ thể. Nhìn Lâm Phi dần nổi cơ bắp rắn chắc, Phan Đa Lạp trố mắt, không biết Lâm Phi này rốt cuộc là bác sĩ hay lính đặc chủng. Đáng ghét hơn là Lâm Phi khi đi tắm không bao giờ khóa cửa phòng tắm, thậm chí có lúc còn không đóng cửa.
Mấy hôm đầu Phan Đa Lạp còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3192294/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.