Bởi trùng tộc tiến công cho nên không còn có hộ vệ nào quản trọng phạm Ám Phi Hoa này có rời khỏi nhà tù hay không nữa. Hộ vệ canh gác cũng phải đi chống trùng tộc rồi.
Đi tới phòng chỉ huy xong, Lâm Phi liền nói với bà lão viện trưởng:
- Chúng ta có thể cản trở lần tiến công này của trùng tộc không?
- Đã phái bộ đội cơ giáp phòng ngự ra ngoài rồi. Nhiều nhất có thể ngăn cản được mười lăm phút thôi. Lâm Phi, cậu mau chóng ngồi chiến cơ loại nhỏ trốn đi. Cậu nhất định phải sống sót, trở lại năm mươi năm trước, cứu vớt nhân loại. Cậu là hy vọng cuối cùng của toàn bộ nhân loại đó. Sao cậu lại dẫn ma nữ này ra thế?
Bà lão viện trưởng nói với Lâm Phi.
- Tôi còn một chút thông tin liên quan tới trùng tộc chưa hỏi hết. Thời gian cấp bách, tôi liền dẫn cô ta ra. Lần này tôi sẽ dẫn cô ta ngồi chiến cơ loại nhỏ rời đi.
Lâm Phi vội vàng nói.
Mười phút sau, Lâm Phi điều khiển chiến cơ loại nhỏ bay lên không. Ám Phi Hoa ngồi ở ghế lái phụ.
Sau khi lên không, Lâm Phi phát hiện trùng tộc bay đầy trời. Binh lực của địch và ta tương đương một ngàn đấu một, tỉ lệ quá chênh lệch.
Cảnh tượng thế này căn bản không có cách nào đánh được. Hắn vội vã ều khiển chiến cơ chuồn mất.
Năng lực điều khiển cơ giáp của Lâm Phi không tồi nhưng căn bản chưa từng điều khiển chiến cơ, chỉ có thể vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3192089/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.