Bên trong gian phòng nghỉngơi của phi thuyền, Lâm Phi đóng cửa phòng lại, lấy vali kéo ra khỏikhông gian giới chỉ của mình, mở khóa ra.
- Mệt chết tôi mất. Bên trong nóng quá.
Ngô Tiểu Man thấy khóa được kéo ra rồi, vội vàng chui ra từ trong vali, duỗi chân tay rồi nói.
Đầu tiên Ngô Tiểu Man quan sát bốn phía. Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, pháthiện ra bên ngoài là vũ trụ. Cô biết mình đã được Lâm Phi mang rời khỏiBắc Đẩu Tinh thành công. Đương nhiên Ngô Tiểu Man cho rằng mình thôngqua được cửa an ninh của sân bay. Ngô Tiểu Man cũng hơi hoang mang,không biết vì sao nhân viên an ninh lại không phát hiện ra mình ở bêntrong rương. Cuối cùng Ngô Tiểu Man cũng không nghĩ tới vấn đề này nữa,chỉ mong chờ được gặp thân nhân thôi.
- Tới đây, ăn uống đi. Sáu ngày nữa sẽ tới Thú Vương Tinh. Lúc đó cô cóthể gặp mặt anh trai vào cha mẹ rồi. Trong sáu này này không được đi rakhỏi phòng, nếu không tôi sẽ thay đổi ý định, không cho cô gặp mặt người thân nữa. Trước tiên cô vẽ cho tôi sơ đồ bên trong hoàng cung đi. Có sơ đồ, tôi sẽ mang cô vào hoàng cung gặp người thân. Nếu trong đó có saisót thì tôi sẽ giết cô ngay.
Lâm Phi đưa giấy bút ra, nói với Ngô Tiểu Man.
- Phụ thân và mẫu hậu của tôi ở trong hoàng cung. Anh trai tôi hiện tạiđang ở học viện Thú Vương. Chỉ có tới tết anh ấy mới về nhà.
Ngô Tiểu Man suy nghĩ một chút rồi đáp.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3192034/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.