Lâm Phi và Lam Bách Hợp tiếp tục ở trên lưng rùa, tốc độ bay của nóthỉnh thoảng lại thay đổi. Mỗi khi con rùa đâm xuống đất thì họ đều cócơ hội nhảy xuống một cách an toàn. Nhưng họ biết, nhảy xuống thì dễ,nhưng không có mô tô bay, họ căn bản không đối phó nổi với đám cây ănthịt kia.
Cứ thế hai người thay nhau nghỉ ngơi, lại ở trên lưng rùa nửa ngày nữa.
- Mau tỉnh dậy Lâm Phi, con rùa này vừa bay qua một tường thành, trênđó có rất nhiều đuốc, hình như có con người, tinh cầu này vẫn còn ngườisống, đáng tiếc em phản ứng quá chậm. Giờ con rùa cách mặt đất khôngcao, chúng ta nhảy xuống chạy về phía tường thanh xem sao hay là vẫn ởđây chờ con rùa bay tới nơi con người tập trung?
Lam Bách Hợp hỏi Lâm Phi, tay chỉ về phía sau.
Lâm Phi nhìn thì thấy trên tường thành đó có ánh lửa, giờ dù có nhảyxuống, khoảng cách hơn nghìn mét, cũng khó vào thành, hơn nữa dưới đấtcòn rất nhiều hoa ăn thịt.
Lâm Phi tính, thời gian nhiệm vụcủa mình không còn nhiều, bỏ lỡ chỗ này, đến nơi khác có con người rấtcó thể thời gian nhiệm vụ sẽ hết. Lúc đó không cần đợi hoa ăn thịt ăn,hắn cũng sẽ bị hệ thống Chiến Thần giày vò rồi.
- Trở về ba phút trước.
Lâm Phi lập tức dùng dị năng.
Khi hắn mở mắt thì thấy Lam Bách Hợp đang bám một cái gai nhô lên của mai rùa thẫn thờ nhìn trời.
- Chẳng trách mà cô ấy bỏ lỡ mất.
Lâm Phi nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3191980/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.