Sau khi tỉnh dậy, Lâm Phi thấy bụng hơi đói, nhìn xung quanh vẫn thấy mọi người ngồi đó. Hắn biết việc nấu nướng ở nhà tù Ca Nhĩ, đó là nơicung ứng thực phẩm thấp kém nhất Thiên Long Liên Bang.
Chỉ có thực phẩm tổng hợp cung cấp dinh dưỡng.
Lâm Phi chính là đã rèn được thói quen ăn không kén chọn ở đó.
Sắp đến nhà tù Ca Nhĩ rồi, Lâm Phi hơi đói, vội đứng dậy đi tới nhà ăn, định ăn một bữa thật no trước khi tới nơi.
- Cậu muốn từ bỏ cuộc trải nghiệm này?
Giáo quan thấy Lâm Phi đứng dậy bèn hỏi.
- Không, tôi đói rồi, đến nhà ăn ăn chút gì đó.
Lâm Phi nói xong thì quay người đi.
---
Mấy tiếng sau, Lâm Phi và hai mươi chín học viên kia tay đeo còng được đưa tới trước nhà tù Ca Nhĩ.
Cùng với họ còn có hơn bảy chục tội phạm khác, bảy chục người này lànhững tội phạm tử hình thật sự. Những học viên ưu tú này được trộn lẫnvới bảy chục tù nhân kia, bị quan cai đuổi xuống tàu vận chuyển.
Vừa bước ra khỏi tàu là gió cát nóng ác liệt thổi tới, khiến bề mặt da đau nhói.
Nhà tù xấu xí mà quen thuộc lại xuất hiện trước mắt Lâm Phi.
Cánh cửa kim loại xấu xí chầm chậm mở ra, Lâm Phi đi theo đám tù nhân bước vào thông đạo trắng đen lẫn lộn kia một lần nữa.
Thông đạo quen thuộc khiến Lâm Phi nhớ lại giây phút lần đầu tiên hắn đến đây.
Hồi đó hắn vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3191963/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.