Lâm Phi mang Tà Long tới viện nghiên cứu y học của học viện quân sự Bắc Đẩu.
- Lâm Phi, cháu tới rồi. Gần đây bắt đầu nuôi thú cưng rồi. Vừa hay, Số Một sau khi thức tỉnh cũng muốn gặp cháu.
Mặt Phùng Hợp Bà Bà đầy tươi cười mà nói với Lâm Phi.
Bởi vì Lâm Phi trợ giúp, khiến cho cô gái Số Một kia đã hoàn toàn phối hợp nghiên cứu.
- Hắn là đàn em của cháu, không nghe lời nên bị cháu cho vào trong cơthể chó ở một thời gian. Nhưng gần đây xuất hiện chút phản ứng khôngtốt. Cháu mang hắn tới đây khám bệnh đấy.
Lâm Phi đáp.
- Cháu cũng bắt đầu nghiên cứu nhân thể rồi à? Di thực người vào trongthân thể động vật là một đề tài không tồi. Cháu gái của bà cũng có thểgiúp cháu. Trước tiên cháu đi theo bà gặp Số Một đã, sau đó đi tìm cháugái bà giúp cháu một chút, thử xem vật thí nghiệm này có phản ứng gìkhông tốt nhé. Cơ thể chó rất yếu ớt, cháu gái bà cô cũng đã làm một đềtài tương tự rồi nhưng cũng thất bại, không thể sống quá một tháng.
Phùng Hợp Bà Bà sau khi nghe Lâm Phi nói hết liền cúi đầu đánh giá Tà Long một vòng, nói mà không hề có chút kinh ngạc nào.
Tà Long ngồi chồm hỗm trên mặt đất, nghe thấy giọng điệu hết sức bìnhthản của bà lão này thì biết bên cạnh Lâm Phi đều là loại người tàn nhẫn rồi. Nếu là người bình thường, biết mình vốn là con người thì thế nàocũng lộ vẻ giật mình nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3191899/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.