Nghe Ngô Tiểu Man sợ tới tạm thời không muốn sáng tạo ra đao chiêu nữa, Lâm Phi chỉ có thể bất đắc dĩ lộ vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Cô là hầu gái của tôi, đã có mục tiêu rất lớn như vậy thì phải cốgắng lên. Hiện tại cô phải chọn một trong hai loại phương pháp mà tôicho cô. Cô đã không còn đường lui nữa rồi.
Lúc này trong lòng Lâm Phi thầm nghĩ, nếu trong một năm mà không làm Ngô Tiểu Man sáng tạo ra được đao chiêu thì chờ đợi mình chính là không gian huấn luyện đặcbiệt của Hệ Thống Chiến Thần kinh khủng rồi.
- Vậy, vậy tôi... Tôi chọn phương pháp thứ hai, chịu sét đánh đi.
Ngô Tiểu Man tự hỏi một lát. Trái tim lương thiện của cô cuối cùng bỏ qua việc dùng dao thái thịt giết một vạn người.
- Thế là đúng rồi. Vừa hay bên ngoài trời đang mưa. Đi theo tôi lên nóc nhà đi.
Lâm Phi nói xong liền kéo tay Ngô Tiểu Man đi ra ngoài.
- Để tôi cầm cái ô đã.
- Không cần đâu.
Lâm Phi trả lời.
Tà Long nằm trên mặt đất nghe hết toàn bộ cuộc nói chuyện của Lâm Phivà Ngô Tiểu Man, trong lòng sợ hãi. Hắn sợ trước khi Lâm Phi ra khỏiphòng cũng kéo mình lên nóc nhà chịu sét đánh.
Vốn Tà Long đã nghĩ đi trường đấu thú là chuyện kinh khủng nhất rồi nhưng hiện giờ hắn mới thấy chương trình huấn luyện Lâm Phi sắp xếp cho Ngô Tiểu Man, biết mình vẫn còn may mắn. Ít nhất là không cần đấu tranh với ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3191855/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.