Lâm Phi được nữ hải tặc khoản đãi nhiệt tình, đêm đó đã uống rất nhiều rượu.
Về sau càng uống, dạ dày có tốt thì cũng cảm giác uống rượu như uốngnước. Ngay cả một chén lớn cũng có thể uống vào ừng ực mà không có cảmgiác gì. Tiếp sau đó, xảy ra chuyện gì Lâm Phi cũng không nhớ rõ nữa.
Lâm Phi mơ hồ nhớ được, cuối cùng lão già tóc trắng từ chối nữ hải tặcđỡ lấy hắn, lão già tóc trắng dìu hắn vào một trướng bồng nằm ngủ.
Hừng sáng ngày hôm sau, Lâm Phi tỉnh lại, cảm giác đầu óc còn hơichoáng váng. Lâm Phi nhìn thấy lão già tóc trắng đang ngồi ở chính giữatrướng bồng uống trà.
- Trưởng lão tóc trắng, sao tối qua ông phản đối tôi, sao không để cho nữ hải tặc đó theo tôi?
Lâm Phi lên tiếng nói với lão già tóc trắng đang uống trà bên cạnh
- Nữ hải tặc quá nguy hiểm. Tôi cảm giác cậu ngủ với tôi thì tốt hơn!
Trưởng lão tóc trắng cười thần bí với Lâm Phi rồi nói.
- Sao tôi lại cảm giác ngủ với ông thì càng nguy hiểm hơn nhỉ? Lão già này.
Lâm Phi trả lời, kiểm tra lại quần áo, hoàn hảo không tổn hại gì.
- Minh Chủ, cậu đã chấp nhận lời mời nhiệm vụ của nữ hải tặc Phấn HồngKhô Lâu. Vậy đi tìm kho báu kia, cậu chuẩn bị mời ai đây?
Lão già tóc trắng hỏi Lâm Phi.
- Chọn người tôi đã nghĩ kỹ rồi. Chúng ta cùng đi. Tôi nhớ lần trướcông dẫn theo ba vị trưởng lão khác của Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3191762/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.