Nữ học viên nằm trên giường bệnh của Lâm Phi, nằm hơn một giờ vũ trụ vẫn không ngủ được, ngược lại càng ngày càng tỉnh táo.
Chính mình đang ở bên trong một khu thí nghiệm sinh hóa bí mật. Nữ họcviên nghĩ thế nào cũng không an tâm được, càng không thể ngủ thoải máinhư Lâm Phi.
- Lâm Phi, đừng ngủ nữa. Cho dù có nguy hiểm thì hiện giờ chúng ta cũng trốn khỏi đây đi. Ở lại đây, tinh thần tôi sẽsụp đổ mất!
Nữ học viên năn nỉ, cũng lay cánh tay Lâm Phi đang ngủ say.
Lâm Phi mở hai mắt mơ màng ra.
Giờ phút này cánh tay của Lâm Phi đã được băng bó tốt, cũng đang được truyền dịch.
Sắc mặt vốn tái nhợt ban đầu bởi thuốc có tác dụng nên đã hồng hào hơn.
- Tôi nói này đại tiểu thư. Tôi là người bị thương đấy. Để cho tôi nghỉ ngơi tiếp đi.
Lâm Phi nói với nữ học viên bên cạnh mình.
- Tôi chịu không nổi rồi. Tôi sợ lắm. Chúng ta đi thôi. Cho dù chếtcũng không nên ở tiếp trong căn phòng bệnh này. Tôi muốn ra ngoài xem.
Nữ học viên cất tiếng nói kiên định với Lâm Phi.
- Được rồi, như cô mong muốn.
Lâm Phi nhìn dáng vẻ đau khổ của nữ học viên, đồng ý thỉnh cầu của cô.
Nữ học viên nghe thấy Lâm Phi đồng ý rồi, trái tim treo cao rốt cụccũng được thả xuống, đang chuẩn bị rời giường thì nữ học viên đột nhiênngây dại ra hai, ba giây.
Sau đó mặt cô như mướp đáng nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3191733/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.