Tốc độ tắm rửa của Lâm Phi rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã tắm xongrồi. Mở tủ nhỏ trong phòng tắm ra nhìn, ngoại trừ khăn lông thì vẫn còn có hai bộ quần áo thể thao màu đen và áo lót, một của nam, một của nữ.
- Viên quan chỉ huy chiến hạm này, không biết là do hắn cố ý ra lệnhhay là thuộc hạ của hắn sắp xếp nữa. Chuẩn bị rất chu đáo. Có tiền đồ.
Lâm Phi nghĩ vậy, liền ném bộ quần áo rách rưới và dính đầy mồ hôi của hắn đi, đổi lại áo lót sạch sẽ và quần áo thể thao trong tủ nhỏ.
Sau đó, Lâm Phi cảm giác thần thanh khí sảng bước ra khỏi phòng tắm, mở cửa phòng ra.
Lâm Phi nhìn thấy ngoài cửa còn có hai tên binh lính đang gác.
- Dẫn tôi đến phòng ăn. Tôi muốn ăn chút gì đó.
Lâm Phi nói với một người lính.
- Trưởng quan, ngài có thể dùng cơm trong phòng. Nếu muốn gì thì cứ bảo tôi, một lát sau sẽ mang đến cho ngài.
Binh lính cung kính nói với Lâm Phi.
- Cũng được. Mang đến một suất giống như hôm qua, thêm một nồi canh.
Lâm Phi nói với người binh sĩ phía trước.
- Vâng, trưởng quan.
Người binh lính trả lời Lâm Phi, sau đó bắt đầu cầm máy liên lạc, tiến hành liên lạc.
Lâm Phi cũng không đi đến phòng ăn nữa, mở cửa phòng trở về, lại trở lại căn phòng cao cấp của hắn.
Nhã Điển Na vẫn tiếp tục lẩm bẩm trong phòng.
- Mau rời giường tắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-toi-pham/3191717/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.