Trần Kiến tuy rằng khinh thường Đông y, thế nhưng đối với vị danh y tài hoa học quán Trung Quốc và phương Tây này, cũng phi thường bội phục. Dù sao, Nhạc Tử Mẫn có thể đảm nhiệm chức vụ chủ nhiệm trong hội y học Trung Hoa nhiều năm, cũng đủ chứng minh y thuật cùng lực ảnh hưởng của hắn trong giới y học quốc nội lớn đến bao nhiêu. Huống chi, danh tiếng của Nhạc Tử Mẫn không chỉ vang dội trong quốc nội, ở tại nước ngoài cũng rất có danh vọng. Ngày trước khi Trần Kiến còn đang học ở đại học Heidelberg tại Đức, đã từng nhiều lần nghe được trong miệng giáo sư người Đức về tên tuổi của Nhạc Tử Mẫn.
Bình thường Nhạc Tử Mẫn tuy rằng luôn khách khí với mỗi người, thế nhưng ở trong sự khách khí, cũng vẫn chứa một cỗ ngạo khí học giả nhàn nhạt xuất phát từ tận sâu trong nội tâm. Dù là đối mặt Triệu viện trưởng của bệnh viện Ung Thành, hoặc là Tần cục trưởng của cục vệ sinh Ung Thành, thậm chí là những quan lớn cấp tỉnh bộ, thái độ của Nhạc Tử Mẫn vẫn chỉ như vậy. Thế nhưng hiện tại, Nhạc Tử Mẫn lại vô cùng khách khí đối với tên Đông y trẻ tuổi không rõ lai lịch, cũng là sự khách khí chân chính phát ra từ chính nội tâm của hắn.
Hiện tại Trần Kiến đang hoài nghi có phải mình đang nằm mơ hay không, bằng không việc này sao lại có vẻ không đúng như sự thực chút nào. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Không, tôi không phải là người của Trần gia. Tôi họ Trương, là Trương Văn Trọng. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-tien-y/179741/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.