Lời nói của hắn làm những người tu chân ở trong phòng đều kinh ngạc há to miệng. Bốn người Lục Hòe càng không kiềm chế được nội tâm khiếp sợ, dò hỏi: "Cái gì? Đã nắm giữ hành tung của Lệ Yểm? Trương tiên sinh, anh nói thật sao?" Hắn nhàn nhạt cười, hồi đáp: "Tôi có cần lừa mọi người chuyện này không?" Bốn người Lục Hòe xem như tiếp xúc với hắn thời gian khá dài, biết rõ hắn không phải là người tùy tiện mở miệng vui đùa. Vì vậy mặc dù trong lòng họ còn rất hiếu kỳ, nhưng cũng không hề do dự, lấy ra thông tin phù, đem lời phân phó của hắn truyền đạt cho bốn tổ còn lại. Ngay khi bốn người gởi thông tin phù, hắn đã lấy Hỗn Độn Lô ra, đặt ngay giữa phòng. Đồng thời lấy ra một xấp phù chú cùng linh tài liệu, bày ra một pháp trận cực kỳ phức tạp ngay bên trong phòng. Mà Hỗn Độn Lô được đặt ngay chỗ trận nhãn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL Ngay khi hắn lấy ra Hỗn Độn Lô, hơn trăm người tu chân có mặt đều đưa mắt nhìn Hỗn Độn Lô. Với ánh mắt của họ, tuy rằng không nhìn ra hắn đang bày pháp trận gì, nhưng có thể nhìn ra, đan lô không tầm thường, là một kiện pháp bảo cấp bậc chuẩn tiên khí! "Tiêu chuẩn của vật thế nào, sẽ tạo ra tiêu chuẩn như thế, lời cổ nhân nói thật có đạo lý. Trương tiên sinh dùng đan lô thế này, thảo nào có thể luyện chế ra thất phẩm đan dược và chuẩn tiên khí, tiên khí." "Đan lô cấp bậc chuẩn tiên khí, ở thế giới hiện nay thật đúng là rất khó nhìn thấy. Đừng nói là những tông phái Địa Tự Hào như chúng ta, dù là tông phái Thiên Tự Hào sợ cũng không có được bảo bối như vậy đi?" "Nhìn đan lô, nghĩ tới Hoa Gian phái cũng có một đan lô linh khí ngũ phẩm. Như vậy mà chưởng môn cũng đã cất kỹ, hơn trăm năm cũng khó dùng một lần. Thường ngày dùng luyện đan luyện khí cũng chỉ dùng đan lô bình thường mà thôi. Thật không thể so sánh...không thể so sánh nha!" "Hoa Gian phái các ngươi còn hoàn hảo, dù sao cũng chịu hạ công phu trong việc luyện đan luyện khí. Liễm Sơn kiếm tông chúng ta thì không được, ngay cả đan lô bình thường cũng không có. Đan lô phẩm cấp cao nhất, phải mua từ hội đấu giá tu chân tại Vân Thai thị, cũng chỉ là linh khí nhất phẩm mà thôi..." Hơn trăm người tu chân, vừa nhìn Hỗn Độn Lô ước ao, vừa tốp năm tốp ba tụm lại nhỏ giọng bàn tán. Không chỉ là họ, bốn người Lục Hòe cũng không khỏi thất thần. Nhưng dù sao họ cũng là trưởng lão tông phái, rất nhanh liền điều chỉnh tâm tình, khôi phục bình thường. Nhìn hắn bày trận, Lục Hòe không kiềm được hỏi: "Trương tiên sinh, anh lấy đan lô ra làm gì? Chẳng lẽ anh dự định luyện đan hay luyện khí ngay tại đây sao? Còn có pháp trận này, nhìn thật xa lạ, không biết lại có tác dụng gì?" Hắn chỉ ngũ ma giải thích: "Lục trưởng lão, lần này ông đã đoán sai. Tôi cũng không phải luyện đan hay luyện khí, chỉ vì muốn tẩy đi ma tính trên người bọn họ, để cho họ biến trở lại thành người thường. Về phần pháp trận, cũng chỉ dùng hiệp trợ tẩy đi ma tính của họ mà thôi." Lúc này Tôn Đình Quân cũng hiếu kỳ hỏi: "Trương tiên sinh, chẳng lẽ anh muốn dùng phương pháp luyện đan hay luyện khí, tẩy đi ma tính trên người họ sao?" Đối với chuyện này hắn cũng không có ý giấu diếm, gật đầu thừa nhận: "Không sai." Tôn Đình Quân cảm khái hít một hơi nói: "Không nghĩ tới trên thế giới này còn có loại đặc thù như vậy, giúp người thoát ly ma đạo. Nếu như lời này không phải từ miệng Trương tiên sinh nói ra, tôi làm sao cũng sẽ không tin tưởng..." Nói đến đây, hắn do dự đưa ra một yêu cầu: "Trương tiên sinh, không biết khi anh dùng loại phương pháp đặc thù này, tôi có thể ở một bên tham quan học tập?" Trong tu chân giới hiện nay, các tông phái đều ước gì đem công pháp của mình giấu kín, để ngừa bị người khác rình xem. Cũng bởi vì nguyên nhân này, Tôn Đình Quân mới do dự và cẩn thận như vậy. Hắn lại không có tâm tính này, khi nghe Tôn Đình Quân thỉnh cầu, hắn mỉm cười đáp: "Đương nhiên có thể, nhưng phải bảo trì an tĩnh, còn việc nhìn rồi học được gì, phải xem ngộ tính cùng tạo hóa của ông." Câu trả lời của hắn, vượt ngoài sự dự liệu của Tôn Đình Quân, nhưng cũng làm hắn thật vui vẻ, liên tiếp gật đầu tạ ơn: "Đa tạ Trương tiên sinh, đa tạ Trương tiên sinh..." Ngay khi đang nói chuyện, bốn tổ còn lại cũng lần lượt chạy vào phòng. Tứ ma còn lại cũng đã bị họ bắt tới. Trên người bọn hắn đều có thương thế, có vẻ cực kỳ chật vật. "Trương tiên sinh, người này do Lễ Thủy kiếm tông bắt được, ngài nên nhớ kỹ công lao của chúng tôi a!" "Tiểu tử này bị chúng tôi phát hiện đánh thương, Trương tiên sinh cũng không thể quên công lao của chúng tôi!" "Bách Thú Môn chúng tôi cũng lập công..." "Tam Thanh Quan chúng tôi cũng thế, Trương tiên sinh, trong sổ công lao của anh cũng không thể thiếu chúng tôi!" Bốn tổ vừa đi vào phòng, liền khẩn cấp hướng hắn báo công, rất sợ tranh công quá chậm, công lao thuộc về mình sẽ bị người khác cướp đi. Hắn cười khổ khoát tay nói: "Được rồi được rồi, công lao của các vị, đợi sau khi tiêu diệt được Lệ Yểm, chúng ta trở về chậm rãi tính. Hiện tại mọi người ồn ào, tôi có nghe cũng nhớ không được." Nghe được những lời này của hắn, mọi người mới tạm dừng hành vi tranh công. Đợi khi tất cả mọi người yên tĩnh xuống tới, lúc này hắn mới phân phó nói: "Tôn trưởng lão, ông lĩnh mấy cao thủ Hoa Gian phái ở lại hiệp trợ tôi, những người còn lại do ba vị trưởng lão suất lĩnh lập tức đi tới phòng an ninh, vây quanh nơi đó. Lúc này Lệ Yểm đang ẩn núp bên trong. Sau khi mọi người vây quanh, đừng hành động thiếu suy nghĩ, chờ tôi tới hãy áp dụng bước hành động tiếp theo." "Dạ." Bốn người Lục Hòe cùng kêu lên hồi đáp, đối với hắn bọn họ luôn rất tín nhiệm. So sánh với bốn người này, những người còn lại có vẻ do dự và chần chờ: "Trương tiên sinh, sao anh biết Lệ Yểm đang ẩn núp bên trong phòng an ninh? Vạn nhất hắn không ở bên trong thì làm sao bây giờ?" Hắn mỉm cười, hồi đáp: "Yên tâm đi, Lệ Yểm khẳng định đang ở bên trong phòng an ninh. Về phần vì sao tôi biết chuyện này, xin thứ cho tôi không thể tiết lộ. Bất quá những ai đến phòng an ninh vây khốn Lệ Yểm, tôi đều sẽ ghi công cho họ một lần..." Hắn còn chưa nói xong, những người dẫn đầu các môn phái còn đang do dự chần chờ, lập tức hai mắt lóe tinh quang, vẻ mặt hưng phấn vỗ ngực bảo chứng: "Trương tiên sinh xin yên tâm, chỉ cần có chúng ta ở đây, Lệ Yểm đừng mơ tưởng chạy thoát khỏi phòng an ninh." Đối với phản ứng của những người này, bốn người Lục Hòe rất hèn mọn. Tuy rằng bọn họ không nói ra miệng, nhưng ý tứ biểu lộ trong ánh mắt họ, rõ ràng đang nói: "Các ngươi cũng thật quá hiện thực đi thôi a?" Đối với vẻ hèn mọn của bốn người, những người kia cũng dùng ánh mắt đáp lại: "Thế giới hiện nay là một thế giới hiện thực. Nếu như chúng ta không hiện thực, cũng chỉ có hại. Hơn nữa bốn người các ngươi làm gì có tư cách cười nhạo chúng ta? Các ngươi còn hiện thực hơn so với chúng ta." "Hừ hừ, theo chúng ta nghĩ, các ngươi là năm mươi bước cười người một trăm bước thôi..." Khinh bỉ thì kinh bỉ, bọn họ cũng không bởi vậy làm lỡ chính sự, mà trước tiên rời khỏi phòng, chạy tới phòng an ninh, lại lặng yên không tiếng động bao vây chung quanh. Cùng lúc đó, bên trong phòng ngoại trừ hắn và Vô Âm, cũng chỉ còn Tôn Đình Quân và cao thủ Hoa Gian phái. Tôn Đình Quân và mọi người không che giấu được vẻ hưng phấn, bọn họ không hẹn cùng chắp tay nói: "Trương tiên sinh, có gì cần chúng ta làm, chỉ cần phân phó là được, chúng ta tuyệt đối sẽ không chối từ." Hắn cũng không khách khí với họ, trực tiếp phân phó: "Thay tôi đưa cửu ma bỏ vào trong Hỗn Độn Lô." Dưới mệnh lệnh của hắn, thể tích Hỗn Độn Lô trở nên cực lớn, lớn hơn tới gấp ba, có thể dung nạp được chín người rơi vào ma đạo. Sau khi các cao thủ bỏ cửu ma vào trong Hỗn Độn Lô, hắn cũng niệm tụng chú ngữ, triệu tới một đoàn hỏa diễm huyến lệ ngũ thải ban lan. "Đây là...Ngũ Hành Hỏa?" Tôn Đình Quân cũng là một người biết hàng, liếc mắt liền nhận ra lai lịch hỏa diễm: "Loại hỏa diễm này không phải đã sớm thất truyền rồi sao? Không nghĩ tới, lại xuất hiện trong tay Trương tiên sinh..." Ngay khi Tôn Đình Quân còn đang cảm khái, hắn đã khai lô luyện người!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]